- Đừng ăn thịt nó..
Họ Tạ vẫn cương quyết, đốt lửa để nấu nước. Họ Dương nài nỉ, mua con tôm ấy
với giá gấp đôi rồi thả xuống biển.
Thời gian trôi qua, chẳng ai còn nhớ đến chuyện con tôm khổng lồ ấy nữa. Họ
Dương tiếp tục nghề cũ là mua bán theo đường biển, từ Đồng Hới vào Huế.
Gặp hôm nọ sóng to gió lớn, chiếc thuyền của họ Dương bị lật úp, anh ta tìm cách
lội vào bờ, tình cờ gặp miếng ván khá to trôi lềnh bềnh trên mặt biển. Nhờ miếng ván
đó, anh ta thoát nạn, vào bờ. Khi đứng trên bãi cát nhìn kỹ thì mới hay rằng đó là con
tôm to lớn mà anh đã mua rồi phóng sinh năm trước. Con tôm huơ mấy cọng râu to lên
khỏi mặt nước. Họ Dương chấp tay nói:
- Hôm nọ ta cứu mi, hôm nay mi cứu ta. Đúng là cứu vật thì vật trả ơn. Ta có lời tạ
ơn...
Con tôm bèn lội vọt ra khơi, mất dạng trong sóng biển muôn trùng.
Từ đó, dân địa phương gọi tôm là “Đại hà”, chẳng ai còn gặp lần nào nữa.
Gương vỡ lại lành
Chuyện gương vỡ lại lành nhắc lại mối
tình giữa Lạc Xương công chúa và phò mã
Từ Đức Ngôn, đời Trần Hậu Chúa bên Trung
Hoa.
Phò mã và công chúa sống yên vui trong
hạnh phúc thì bỗng đâu nhà Tùy kéo quân
đến tàn phá. Trong lúc tán loạn, để dễ bề tẩu