ở lại, hy vọng cuối cùng rốt cuộc cũng biến mất.
""Tuyên Tuyên, đợn đặt hàng của anh xảy ra vấn đề, hoặc là từ chức
hoặc là chuyển đi.....Tuyên Tuyên, em để cho anh giải thích cùng cơ hội
chuộc tội được không? Anh thật sự là bị hãm hại, anh không muốn mang
theo hiểu lầm của em rời khỏi nơi này."" Tống Kì cầu xin nói. Bị người
khác thiết kế hại hắn như vậy, hắn căn bản là không tìm được chứng cứ
chứng minh có thể biện hộ, nghĩ tới kẻ đứng phía sau việc này tạo nên một
vở kịch hoàn hảo như vậy, hắn liền cảm thấy đáy lòng lạnh như băng. Hắn
không biết rốt cuộc hắn đắc tội với ai, tại sao đối phương phải hãm hại hắn.
Việc đã đến nước này, nếu Tuyên Tuyên đồng ý cho hắn một cơ hội, cho dù
có từ chức, cho dù công việc hắn không còn, cho dù có phải đổi nghề bắt
đầu lại từ nơi thấp kém nhất, hắn cũng sẽ không rời đi; nhưng nếu Tuyên
Tuyên thật sự không tin tưởng hắn, thì thành phố này cũng không còn gì
khiến hắn lưu luyến, hắn sẽ rời khỏi nơi này, rời đi nơi khiến con người ta
thương tâm này.
""Tống Kì, chứng cứ vô cùng xác thực, anh bảo tôi phải làm thế nào để
tin tưởng anh?"" Đáy lòng Tần Tuyên Tuyên thất vọng. Chuyện tới nước
này, cô vẫn không thể tin được, Tống Kì lại là một kẻ hèn hạ vô sỉ đến vậy.
Nhưng có lẽ, đến cả bộ dạng hiện tại, cũng là do hắn tỉ mỉ bày ra cho cô
xem đi, vì để đạt được sự đồng tình của cô. Tưởng Tượng chuyện này rất
có thể xảy ra, Tần Tuyên Tuyên mạnh mẽ quyết định, không nói nhiều lời
với hắn nữa.
Tống Kì giơ tay kéo cô không để cô đi,: "" Tuyên Tuyên, tất cả lời nói
của Hoàng tiểu thư kia đều là giả, đều là do cô ta nghe lệnh người khác để
hãm hại anh! Tuyên Tuyên, em đừng dễ dàng tin lời người khác nói như
vậy được không?""
Tần Tuyên Tuyên không muốn lại nghe hắn nói những câu giải thích vô
nghĩa, như Tống Kì nắm tay cô thực chặt, căn bản là giãy không ra, đang