CỐ CHẤP - Trang 307

"Thi Thi, chị với Đường Mộ Ngôn... không lãng mạn như em nghĩ đâu."

Tần Tuyên Tuyên dừng một chút, lộ ra nụ cười ngượng ngùng, "Chuyện
giữa chị với hắn không như em nghĩ đâu."

"Vậy cuối cùng là thế nào?" Đường Thi truy hỏi.

Tần Tuyên Tuyên nhìn Đường Thi, há miệng thở dốc, bỗng miên nói hết

tâm sự ra. Có một số việc, cô không thể nói với cha mẹ, cũng không thích
hợp tâm sự với đồng nghiệp, nhưng Đường Thi thật ra lại là một đối tượng
tốt để tâm sự tất cả. Cô thoáng sửa soạn lại suy nghĩ một chút, đem toàn bộ
quá trình từ lúc gặp gỡ Đường Mộ Ngôn và những việc liên quan đến hắn
cho đến giờ kể hết ra, chỉ là lược bỏ toàn bộ sự việc có dính đến Tống Kỳ
không nhắc đến.

Đường Thi nghe xong lời kể của Tần Tuyên Tuyên, gần như thở dài, cuối

cùng cô bé sợ hãi than một câu: "Chị, chị với cái anh Đỗ tổng kia, đúng là
chuyện cổ tích hoàng tử và cô bé lọ lem đấy! Không nghĩ chuyện chỉ có
trong cổ tích này sẽ xuất hiện ngoài đời thật, thật sự là quá thần kỳ!"

"Được rồi, mọi thứ chị kể hết rồi đó, em mau ngủ đi, không phải than

mệt hay sao hả?" Tần Tuyên Tuyên nói.

Đường Thi nằm xuống, môi mấp máy hai cái lại hỏi: "Chị, vậy chị thích

Đỗ Mộ Ngôn sao?"

Thân thể Tần Tuyên Tuyên cứng lại một chút, vài giây sau cúi đầu nói:

"Chị không biết."

"Chị, có thích hay không mà chị cũng không biết hay sao?" Đường Thi

không thể tin nổi nói.

Tần Tuyên Tuyên không trả lời. Đoạn thời gian này ở chung, cô thật sự

có chút rung động với Đỗ Mộ Ngôn, cũng không biết vì sao, giống như
luôn có một giọng nói nhắc nhở cô, cô và hắn không có khả năng. Cô muốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.