Tần Tuyên Tuyên nhanh tay giữ chặt Phương Phán Phán, không cho cô
nói thêm nữa. Tương Giai nhìn Phương Phán Phán khinh thường liếc mắt
một cái rồi quay đầu nhìn ra cửa xe không để ý tới hai người nữa.
Phương Phán Phán tiến đến phía Tần Tuyên Tuyên,nhỏ giọng nói: "Tần
Tuyên Tuyên, tớ cảm thấy rất không thích hợp nha. Cậu xem, những người
đi hôm nay ngoại trừ Mạc tổng thì tất cả đều là nữ! "
Mạc tổng thì đã đi trước rồi, nói là chờ mọi người ở chỗ hẹn.
"Phòng tiêu thụ vốn là nhiều nhân viên nữ mà."Tần Tuyên Tuyên cũng
nhỏ giọng đáp.
Vốn tưởng rằng bản thân phát hiện được cái gì Phương Phán Phán nhất
thời cứng họng, một lúc sau dùng giọng ỉu xìu, yếu ớt nói: " Được rồi, cậu
nói đúng. Nhưng mà tớ vẫn cảm thấy có gì đó không đúng, Lát nữa chúng
ta sẽ trốn ở góc phòng, nói nhỏ giọng, tốt nhất là làm họ đừng để ý đến
chúng ta! Cậu thấy vậy được không?"
"Được, được." Tần Tuyên Tuyên cực kì đồng ý.
Rất nhanh, mọi người đã đến một nhà hàng nhưng nhìn lại không khác gì
quán rượu, được nhân viên phục vụ dẫn đường, đoàn người đi vào một gian
phòng đã được đặt trước. Trong phòng đã ngồi sẵn ba người, trừ Mạc tổng
còn có thêm hai người đàn ông trung niên, nhìn thấy đoàn người trẻ tuổi đi
vào, đặc biệt lại có vài mỹ nhân, hai cặp mắt liền sáng rỡ.
"Ôn tổng, Hàn tổng!"
Phòng tiêu thụ đương nhiên biết hai người này, liền tiến lên chào hỏi,
thấy Tần Tuyên Tuyên và Phương Phán Phán tỏ vẻ như người ngoài cuộc,
Tả An Lôi nhíu mày, nhỏ giọng nhắc nhở: "Họ là Ôn tổng cùng Hàn tổng
bên bất động sản Lam Thiên, gần đây họ vừa mới xây dựng một khu du