CÔ GÁI THÁNG SÁU - Trang 268

“Các cậu đoán sai rồi, tôi có phải tán bà xã chút nào đâu, bà xã cưa tôi

đó chứ, không tin cứ hỏi cô ấy mà xem.”

Nếu cô mở miệng trách anh chuyện này thì anh liền nói rất hùng hổ:

“Sao cơ? Chẳng lẽ không phải em theo đuổi anh à? Anh có nói dối đâu!”

Lại một câu nói khiến cô tức nổ đom đóm mắt.

Yêu ai, theo đuổi ai không phải là chuyện gì xấu xa, nhưng yêu một kẻ

không có con mắt thẩm mĩ thưởng thức, ngoài việc chứng tỏ chỉ số IQ, EQ
của cô thấp, có mắt như mù, thì còn chứng tỏ được điều gì nữa?

Nhưng dần dần, cô cũng chẳng buồn bực vì những chuyện này nữa, vì

tức cũng không thể thay đổi được anh, mà lại còn khiến mình bực bội, già
người, tội gì phải thế?

Trong rất nhiều chuyện, cô đều tự an ủi mình như vậy, vì chắc chắn

anh sẽ không dùng những lời lẽ ngon ngọt để dỗ dành, làm lành với cô.

Cuộc sống hôn nhân của họ cũng được coi là bình lặng.

Những năm qua, cô luôn là người kiếm tiền nuôi gia đình, vì anh ăn

học bảy, tám năm trời, đều chỉ được lĩnh chút tiền trợ cấp dành cho nghiên
cứu sinh, dùng để mua giày đá bóng còn không đủ. Nhưng cô chẳng bao
giờ kỳ vọng anh có thể kiếm tiền nuôi vợ con, chính vì thế trong vần đề tiền
bạc cũng không có mâu thuẫn gì lớn. Những năm qua, vẫn là cô và bố mẹ
cô phải lo liệu mọi việc trong nhà, anh cứ như học sinh cấp ba, về nhà ăn
cơm, về nhà ngủ, thời gian khác đều ở trường, chạy trên sân đá bóng. Chỉ
cần cô không chê anh lười thì cũng chẳng có mâu thuẫn gì.

Những mâu thuẫn giữa cô và anh, chủ yếu vẫn là chuyện nuôi dạy

con.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.