CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NHÀ VĂN HƯỚNG VỀ CHÚA TRỜI PHẦN 1 - Trang 99

Liệu tôi có nên ở bên Kotobuki trong khi tâm trạng vẫn đầy bất an lo

lắng như thế này không?

Nhưng nhìn cậu ấy hai má ửng hồng hỏi với vẻ háo hức hôm nay

chúng tôi sẽ đi đâu, tôi lại không tài nào nói ra khỏi miệng cái câu bởi vì
hôm nay tôi có việc nên cậu ấy cứ về một mình đi.

- Cùng đi ra từ phòng học thế này sẽ bị Mori phát hiện nên chúng ta cứ

hẹn gặp ở thư viện như mọi khi nhé?

- ...Ừm.

Vì không muốn làm tổn thương Kotobuki, trong khi cũng chẳng thể

tìm ra được lý do nào hợp lý, tôi đành gật đầu mà lòng nặng trĩu.

Sau giờ sinh hoạt cuối ngày, trước khi tới thư viện để gặp Kotobuki,

tôi đi đến câu lạc bộ Văn học.

Bên trong phòng trống rỗng và vắng lạnh, không hề có hình bóng của

chị Tooko.

Ngực tôi đau đớn, hơi thở như ngừng lại khi trong đầu tái hiện khung

cảnh chị Tooko với khuôn mặt tái mét, bím tóc xõa tung theo làn gió, trong
ánh mắt tràn ngập nỗi sầu khổ, vừa nắm chặt lấy tay tôi vừa run rẩy hét lên
"Tại sao vậy?!".

- Tại sao...

Vừa phát ra âm thanh này, cổ họng tôi đã nghẹn lại, khoang mũi cay

xè, khóe mắt nóng bừng lên.

- ...Tại sao vậy, chị Tooko...

Không được. Kotobuki vẫn đang chờ tôi. Tôi phải nhanh đi gặp cậu

ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.