CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 1190

Lâu đáng thương bây giờ còn phải ăn suất cơm miễn phí, nên tự nhiên mới
có cảm giác thỏa mãn về sự ưu việt và phản ứng như thế kia.

Từ khi tới thế giới này, La Tiểu Lâu đã quen với những ánh mắt kiểu đó,

cậu quyết định cứ chén tiếp, vừa mới định thu hồi đường nhìn thì bỗng thấy
Lăng Tự dẫn théo đám Dương Kha đang đi lên tầng.

Lăng Tự và Dương Kha hiển nhiên cũng thấy La Tiểu Lâu, Lăng Tự

dừng lại, rồi chợt cúi xuống nói gì đó với Dương Kha, xong bước tới chỗ
La Tiểu Lâu. Dương Kha thì đứng trước thang máy với vẻ mặt phức tạp
nhìn theo.

Lăng Tự bước tới bàn La Tiểu Lâu, khí thế và sự xuất hiện đột ngột của

y, cộng với chân tướng vừa mới biết được ban sáng, khiến La Tiểu Lâu âm
thầm kinh hãi.

Lăng Tự im lặng một hồi, rồi mới mở miệng: “Chúng ta cần nói

chuyện.”

Nếu là trước đây thì trăm phần trăm La Tiểu Lâu sẽ không đồng ý nói

chuyện với Lăng Tự, nhưng hiện tại cậu lại không kiềm được, cậu muốn
biết rốt cục Lăng Tự có biết bí mất lớn nhất của cậu hay không.

La Tiểu Lâu gật đầu ngay, Lăng Tự vô cùng kinh ngạc, trong mắt có thứ

gì đó nhanh chóng hiện lên, sau y nói: “Đi theo tôi.” Có lẽ hôm nay tâm
trạng của y không tệ, trong giọng nói đã không còn vẻ lạnh lùng ngạo mạn
giống lúc trước khi trông thấy La Tiểu Lâu nữa.

Lăng Tự đưa La Tiểu Lâu tới một phòng đơn, Dương Kha với sắc mặt

xấu xí thì cùng những người khác vào căn phòng sát vách.

La Tiểu Lâu quyết định ‘địch không động, ta không động’, để xem rốt

cuộc Lăng Tự có ý định gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.