CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 142

ngừng giật giật, có thể thấy, việc y chưa động thủ đã là một sự nhẫn nại rất
lớn.

Sau năm phút đồng hồ mê muội, La Tiểu Lâu chân nhuyện mà mở cửa,

Nguyên Tích cũng làm như không có việc gì mà xuống xe, quẹt phiếu gửi
xe. Không biết có phải là cố ý hay không, Nguyên Tích nhỏ nhen cũng đưa
La Tiểu Lâu vào bãi đỗ xe.

La Tiểu Lâu sắc mặt tái nhợt, rốt cuộc nhịn không được, nói: “Này, vừa

rồi ở cổng trường, tôi có nhìn thấy mấy bóng người, hình như là bị anh quệt
ngã….”

Nguyên Tích hừ một tiếng, không có thành ý nói: “Phải không, thật xin

lỗi đã dọa đến cậu.”

“Không phải chuyện đó, đụng người không có vấn đề gì sao?” La Tiểu

Lâu nói.

“Cậu hẳn là nên tin tưởng vào kĩ thuật điều khiển của chủ nhân, tuyệt đối

không gây chết người được, lại nói, người lớn như vậy, định đứng che ở
cổng trường làm chướng ngại sao?” Nguyên Tích liếc La Tiểu Lâu một cái,
kéo cậu đi vào hệ chế tạo cơ giáp. Dù sao y cũng đã thi xong rồi, hôm nay
ngoại trừ phân ban, hẳn là không còn chuyện gì khác.

Hai người hoàn toàn không biết, chính cuộc đối đáp đầy châm chọc như

thường lệ này, đã giúp La Tiểu Lâu giải quyết một mối nguy nhỏ, ít ra thì
cây cột ở cửa học viện Saint Miro không có xuất hiện.

Không như những hệ khác, số lượng người trước cửa hệ chế tạo cơ giáp

hôm nay còn nhiều hơn cả hôm qua, La Tiểu Lâu lắp bắp kinh hãi, nghĩ lại,
có lẽ những người không thi đậu hôm qua, hôm nay đều đến đây.

Cậu đứng vào một hàng, Nguyên Tích không kiên nhẫn đứng trong này

bị người vây xem, đi đến võ quán gần đó chờ La Tiểu Lâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.