CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 1541

“Chú xác định là tôi theo chú sẽ an toàn chứ?” La Tiểu Lâu dừng bước.

“Anh lại muốn gì đây?” Nguyên Nặc lập tức quên mất hoạt động tự an

ủi, phẫn nộ trừng La Tiểu Lâu. Phải biết rằng, cậu phải vây quanh bảo hộ
kẻ yếu này cho nên ko thể đi chỗ náo nhiệt nhất với Nguyên Tích, vậy mà
La Tiểu Lâu cư nhiên dám hoài nghi năng lực của cậu.

“Tôi chỉ muốn nhắc nhở chú, đi nhầm hướng rồi”. La Tiểu Lâu nói xong

bèn xoay người đi qua hướng khác.

Nguyên Nặc trừng hướng La Tiểu Lâu đang đi, mặt đỏ lên, đây chỉ là sai

lầm nho nhỏ, nhất định là bị Tích ca kích thích mà ra. Nguyên Nặc đuổi
theo La Tiểu Lâu, giữ khoảng cách ít hơn nửa thước với La Tiểu Lâu. Đây
là khoảng cách tốt nhất để bảo hộ người đằng trước.

Nguyên Nặc đi gần như ko vang tiếng bước chân, toàn bộ hành lang chỉ

có tiếng bước chân của 1 mình La Tiểu Lâu. Để La Tiểu Lâu yên tâm hơn,
cậu còn khoát tay lên đầu vai La Tiểu Lâu.

Nhìn thấy 125 ở phía trước La Tiểu Lâu, Nguyên Nặc ngạc nhiên hỏi:”

A, cái con xanh biếc mập mạp này của anh còn có chức năng dẫn đường
nữa à?”

“À, đc chút, nó tên là 125.” La Tiểu Lâu đính chính tên cho 125 đáng

thương.

2 người cộng 1 động vật đi thời gian rất lâu, Nguyên Nặc ko nói thêm

nữa, nếu ko phải tay cậu ta còn đang trên vai mình thì La Tiểu Lâu chắc
còn phải suy nghĩ ko biết tên kia còn đây ko nữa.

Này tựa hồ cũng quá im lặng đi, rốt cục 2 kẻ kia trốn trong bóng đêm

làm cái gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.