Đúng lúc này, từ đằng xa có người kêu lên “Này, lão Lưu, trách không
được ông đi về vội như vậy, thì ra là có người đẹp chờ a!”
Người áo xám kia nhíu mày. Bàn tay trái đã áp sát ngực của người thợ
săn kia lại lặng yên mà thu về.
Người thợ săn quay đầu lại, nhìn tên đồng bọn mà hắc hắc nở nụ cười.
Nói không chừng lần này mình bỏ về trước thực đúng là nhật được bảo.
Hắn xoay người nhìn mỹ nhân, sững sờ phát hiện trước mặt còn đâu bóng
dáng xinh đẹp nữa…
00000
Đại bộ phận Top20 ngày hôm nay đều thừa dịp đi dạo phố. Nguyên Tích
vốn định mang La Tiểu Lâu đi đến khu giao dịch, màng nỗi La Tiểu Lâu bị
nhị vương tử trả công bằng một đống tài liệu cao cấp, chả buồn đi đâu nữa.
Hắn thực nóng lòng cải tạo thanh nhuyễn kiếm màu đen của Nguyên Tích
thành một thanh kiếm năng lượng.
Nguyên Tích chả quan tâm lắm. Hắn là muốn mang La Tiểu Lâu ra phố
mua đồ, nhưng nếu không đi được cũng chả sao. Chỉ có 125 nãy giờ vẫn
không ngừng kháng nghị.
Nguyên Tích miễn cường mà ngồi ở ngưỡng cửa, ném cho 125 một cái
túi đựng đầy năng lượng thạch cấp năm. La Tiểu Lâu đem tất cả đá năng
lượng cấp năm đều đặt ở đó. La Tiểu Lâu chính là không nỡ dùng những
viên đá cấp năm cao cấp này để luyện tập, muốn lưu lại để khởi động phi
thuyền về nhà. Tuy thế hắn lại sợ chính mình không nhịn được, sốt sắng đặt
hết ở chỗ Nguyên Tích.
“ngươi nếu muốn đi thì có thể đi theo bọn Lý Kiệt”- Nguyên Tích nói.
125 oán giận mà không dám lên tiếng. Nó không đi tìm Lý Kiệt, nhưng lại
rất nhanh nhẹn mà đem cái túi nhỏ đựng đầy năng lượng thạch kia ôm lấy.
Nguyên Tích làm nhất gia chi chủ, vốn nên có nghĩa vụ cho nó tiền tiêu vặt.