CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 2268

Sau đó La Tiểu Lâu dừng lại, cậu thấy mình làm một vài động tác đơn

giản, mạng lưới thiên thạch trôi nổi hỗn độn kia bỗng nhiên bốc cháy rừng
rực, mà theo động tác của cậu, toàn bộ thiên thạch dần dần không còn nhìn
ra được bộ dáng ban đầu nữa.

La Tiểu Lâu khiếp sợ mà trừng lớn mắt, đây là trí nhớ của chủ nhân 125,

nói cách khác, chế tác lên cái bẫy thiên thạch này chính là chủ nhân của
125. Trong lòng cậu dần dâng lên một sự kính nể từ tận đáy lòng, trách
không được 125 mỗi lần nhắc đến chủ nhân của nóđều kiêu ngạo mà kiều
cao cái đuôi lên tận trời. Sức mạnh này quả thực rất nghịch thiên.

Tiếp theo, khung cảnh trước mặt cậu tiếp tục biến hóa thêm vài lần nữa,

cuối cùng, cậuđứng ở trên một cái tiểu hành tinh.

La Tiểu Lâu lại ngơ ngác mà nhìn tòa thành cách đó không xa, cũng là

một khung cảnh cậu quen, đây là tinh cầu Lewis. Sau đó, ý thức của La
Tiểu Lâu tách khỏi ký ức của chủ nhân 125. Trên cái tinh cầu quen thuộc
thế này mà cậu không thể nào tìm thấy chủ nhân 125.

Đúng lúc này, cậu chợt nghe thấy một âm thanhtrong trẻo nhưng lạnh

lùng “Rốt cuộc không ai có thể mở hòm ra sao? Ngươi nếu đã có thể mở ra,
có lẽ còn hy vọng ngươi có thể giúp được ta. Ta là Ly Mạch, hãy đến tinh
cầu Lewis tìm ta”.

Vừa nghe câu này xong, 125 kích động muốn khóc, tê thanh hô“Chủ

nhân!!!”

Mà La Tiểu Lâu nghe xong câu nói đầy tính mệnh lệnh kia, không cảm

thấy tức giận mà ngược lại có cảm giác muốn quỳ xuống bái lạy. Cậu cố
gắng khắc chế cảm giác kỳ quái này ông trời ạ, đây không phải ý thức chủ
quan của cậu!! La Tiểu Lâu chung quanh lần tìm, hy vọng có thể nhìn thấy
vị trí của chủ nhân 125, rốt cuộc cậu phát hiện được bên dưới tòa thành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.