CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 2538

La Tiểu Lâu run rẩy khóe miệng “Đại khái là vì tao chỉ là cái người

phàm bình thường a…”

La Tiểu Lâuđứng dậy, quyết định đi chuẩn bị bữa trưa, cậu thực sự

không nên ôm hy vọng quá lớn vào 125.

Mọi người trong văn phòng của Nguyên Tích điện hạ thực sự là xúc

động, so với lúc đi đường, cơm trưa của quãng đường về này thực sự quá
phong phú, quá ngon! Vương tử điện hạ quả nhiên có tiểu phòng bếp của
chính mình. Thực tiếc khi chỉ giữa trưa dịp này bọn họ mới được ăn ngon a.

Sáng sớm ngày thứ ba, La Tiểu Lâuđang còn trong giấc mộng đã bị

người nào đó kéo dậy.

Nguyên Tích nghiêm túc mà nhìn người vẫn còn đang mơ mơ màng

màng, áo ngủ hỗn độn –La Tiểu Lâu– sau mới âm trầm mà quay sang thúc
giục “Nhanh lên, không cần làm trễ thời gian của anh”.

La Tiểu Lâu vừa đứng dậy vừa nhớ lại, tựa hồ tối hôm qua lúc ngủ cậu

thói quen mà quay sang ôm Nguyên Tích ngủ, còn bị tên kia đẩy ra hai lần,
sau đó bị ôm càng chặt. ôi trời, bả vai của y, thắt lưng của y…

Về tới hoàng cung, quản gia tươi cười màđi ra nghênh đón họ. Biết cha

mẹđều ở quân bộ, mà Nguyên Triệt thì vì thân thể không khỏe mà phải ở
nhà, Nguyên Tích trước đi vấn an Nguyên Triệt, sau đó cùng La Tiểu
Lâuăn trưa, chẳng nói một lời với La Tiểu Lâu một mình rời đi.

La Tiểu Lâu thất vọng mà ủ dột từ từ ăn cơm một mình, nhìn đến thần

sắc tò mò của quản gia, không khỏi cười khổ nói “Tôi tựa hồ đãđắc tội với
anh ấy”.

Quản gia lắc đầu, vìLa Tiểu Lâu mà bưng tới một ly sữa bòđãđược hâm

nóng, nói “Tuy rằng Tích điện hạ có lẽ thực tức giận nhưng cũng sẽ không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.