CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 2546

Sau khi thân thể buộc chặt của Nguyên Tích cuối cùng cũng thả lỏng ta,

La Tiểu Lâu thử thử màđem đầu lưỡi thăm dò vào trong khoang miệng của
Nguyên Tích, động tác thật nhẹ nhàng. Một lát sau, La Tiểu Lâu phát hiện
Nguyên Tích vẫn thờ ơ cậu, không khỏi cảm thấy uể oải không thôi.

Thế nhưng khi cậuđang định lui về, Nguyên Tích bỗng nhiên há miệng

cắn đầu lưỡi của La Tiểu Lâu. La Tiểu Lâuđau đến há miệng kêu lên một
tiếng, Nguyên Tích cường thế mà tiến vào miệng cậu, hung hăng hôn
xuống.

Khi Nguyên Tích lấy lại được sự thanh tỉnh, yđãđè nặng La Tiểu Lâu

cùng nằm ở trên giường, tay đã sờ trên thân thể càng ngày càng mềm mại
của La Tiểu Lâu. Nhìn người phía dưới ánh mắt ướt át, môi sưng đỏ – tiểu
nô lệ của y– mặt Nguyên Tích càng đen hơn. Này thì hạ thủ thế nào được.
Như bây giờ cũng chẳng thể trách y. Thằng đàn ông nào trải qua cuộc chiến
tranh lạnh mấy ngày không ‘cận kề’ vợ lại chịu đựng được sự câu dẫn
không biết thẹn kia cơ chứ.

La Tiểu Lâuđã có một tia thanh tỉnh, nhìn nhìn khuôn mặt ảo não lại tức

giận của Nguyên Tích, giật mình, hai tay đãđược tự do của cậu nhanh
chóng ôm lấy cổ Nguyên Tích, chân trái nhẹ nhàng cọ nửa người dưới của
‘đức lang quân’.

Nguyên Tích hít vào một hơi sau, bàn tay đang đặt ở trên người La Tiểu

Lâu dùng chút lực, do dự vào giây, cuối cùng cúi duống, ôm lấy La Tiểu
Lâu, tiếng nói anh ách mà mắng “… *** đãng!”

Thời điểm hai người dừng lại, đãđến giờ cơm chiềurồi. Nguyên Tích

nghiêm mặt đẩy ra La Tiểu Lâu, xoay người sang chỗ khác, tỏ vẻ y vẫn còn
đang tức giận.

La Tiểu Lâu cũng xoay người, ôm lấy Nguyên Tích, leo lên trên người y.

Nguyên Tích hừ một tiếng nhưng cũng không đẩy cậu ra nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.