CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 356

bằng hữu bình thường, thật đó! Athes, đây là—là người ở cùng với tôi,
cũng là anh của tôi”, La Tiểu Lâu quả thực muốn khóc, dù sao cũng không
thể nói là chủ nhân, gọi anh nghe cho có vẻ mình là đàn em của y….

La Tiểu lâu lắp bắp nói xong, hai người hai bên trái phải cậu đều ngây

ngốc.

Athes quyết tâm phớt lờ Nguyên Tích đang nổi giận, đôi mắt màu lam

đầy mê hoặc có vẻ đáng thương nhìn về phía La Tiểu Lâu: “Hắc, tôi giúp
tiểu tử nhà cậu làm không ít việc – được rồi, mới rồi cậu cũng giúp tôi, vậy
mà nói là bằng hữu bình thường nghe thật bất công.”

La Tiểu Lâu rất muốn trợn mắt, nguyền rủa, có tình cảm gì chẳng lẽ cũng

phải nói ra hết sao chứ? Một đám thần kinh các người, ai cũng tính toán
nhỏ nhặt như vậy là muốn gây rối đến mức nào?!

Sức nắm tay của Nguyên Tích đã giảm bớt không ít, trong lòng hơi chút

dễ chịu, anh…tiếng xưng hô này thật không tệ, nghĩ đến cảnh tiểu nô lệ ở
trên giường cọ xát, sau đó dựa lại gần, ánh mắt xinh đẹp mà ướt át nhìn về
phía mình, dịu ngoan mà kêu một tiếng anh…Ôi trời, Nguyên Tích cảm
thấy mình sắp phát sốt, không chỉ mặt mày nóng lên, ngay cả tim cũng bắt
đầu đập loạn nhịp.

“A?! Nguyên lai là như thế, thảo nào quan hệ giữa hai người tốt như

vậy.” Athes rất nhanh chuyển sự chú ý sang chỗ khác, bắt đầu bày tỏ sự
kinh ngạc về quan hệ thân thiết giữa hai người.

La Tiểu Lâu cẩn thận ngắm Nguyên Tích, hi vọng y sẽ không trách cậu

chẳng những không tôn trọng chủ nhân mà còn cả gan bịa đặt quan hệ. Dù
sao, hai người ở cùng một nhà, cậu cũng không tìm ra lý do nào thích hợp
hơn để lừa Athes.

Nguyên Tích hừ một tiếng, lại hung hăng liếc nhìn Athes một cái, nói

một cách hiển nhiên: “Đương nhiên là vậy, bằng không cậu nghĩ là loại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.