CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 395

Kim phu nhân vừa cảm động vừa vui mừng thở nhẹ ra một hơi, tìm về

cảm giác khi hai mẹ con còn ở bên nhau, nàng còn nói vài câu dặn dò La
Tiểu Lâu phải chú ý đến ăn mặc. Đến khi La Thiếu Phàm bắt đầu mất kiên
nhẫn lên tiếng ho khan, bà mới dừng lại, ấp a ấp úng hỏi: “Tiểu Lâu, lần
trước con đi, không phải mẹ đã giao cho con một cái vòng cổ lục ngọc sao?
Con chưa đánh mất nó đó chứ?”

La Tiểu Lâu trầm ngâm một chút nói: “Vâng, nó vẫn còn ở chỗ con, con

nhớ mẫu thân nói rằng nó là do bà ngoại để lại cho nên con vẫn còn giữ kĩ.”

Kim phu nhân nghe thế, tựa hồ lại nhớ ra điều gì, lại bắt đầu chần chừ,

nhìn La Tiểu Lâu vẫn luôn cúi đầu, không thể thấy rõ biểu tình. Lúc này, La
Thiếu Phàm ở bên cạnh nôn nóng liếc mắt ra hiệu cho Kim phu nhân, Kim
phu nhân giấu đi bi ai trong mắt, tiếp tục nói: “Tiểu Lâu, mẹ có việc cần
dùng đến nó, con đưa vòng cổ cho Thiếu Phàm mang về đây đi.”

La Tiểu Lâu nhướng mi, ngoài dự kiến của mọi người, cậu nhanh chóng

nói: “Mẫu thân, con cự tuyệt.”

Kim phu nhân cũng ngẩn ra, bà ngơ ngác nhìn La Tiểu Lâu, phải một lúc

lâu bà mới lấy lại tinh thần, vội vàng hỏi: “Vì sao?! Chỉ là một cái vòng cổ
mà thôi? Mẹ nuôi con từ nhỏ đến lớn—chẳng lẽ con không thể đưa cho mẹ
dù chỉ một cái vòng cổ thôi sao?” Nói đến cuối, bà đã không giấu được sự
bén nhọn trong thanh âm của mình.

“Từ ngày mẹ giao nó cho con, con chính là chủ nhân của chiếc vòng cổ

này. Con có quyền quyết định giữ nó hay cho nó đi, bây giờ con đã quyết
định và con sẽ không thay đổi quyết định của mình dù mẹ nói gì đi chăng
nữa.” La Tiểu Lâu thản nhiên nói.

“Con, con trở nên không nghe lời như vậy từ lúc nào thế hả? Tiểu Lâu,

con nghe đây, nếu con không đưa vòng cổ cho Thiếu Phàm, sau này mẹ
cũng sẽ không nhận một đứa con như vậy!” Trong tình thế cấp bách, Kim

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.