CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 675

Vào nửa đêm đầu, Athes buồn ngủ dựa vào tường canh gác, phía trước

cậu ta là một lớp dụng cụ phòng hộ, nếu trùng thú xuất hiện, cho dù không
đỡ được, như thế này cũng nhất định có thể nhắc nhở bọn họ phát hiện.

“Bọn họ ở lại đây.” Một giọng nói trầm lắng vang lên.

“Ngày hôm nay, cuối cùng lời tiên đoán đã xảy ra. Người kia, có thể thay

đổi tương lai của chúng ta, nếu không thể giết chết được hắn, chúng ta phải
nghĩ cách giữ hắn lại.” Một giọng nói quái dị tiếp lời. Từ lời nói đó, tấm
gương trước mặt bọn họ xuất hiện hình ảnh Nguyên Tích đang ôm La Tiểu
Lâu ngủ.

“… Chúng ta phải…”

La Tiểu Lâu đau đầu muốn nứt ra, cậu mờ mịt nhìn cái bóng của đèn

khẩn cấp, trên vách tường là một con quái vật đầu người thân chim.

La Tiểu Lâu cứng đờ người nhìn chằm chằm cái bóng kia, sau đó —

“Này, tỉnh lại đi!” Nguyên Tích vỗ vỗ mặt La Tiểu Lâu, gọi to.

La Tiểu Lâu ngỡ ngàng mở mắt ra, thở hổn hển nhìn lên tường, không có

thứ gì như vậy. Ngược lại, cả người cậu đang ướt đẫm mồ hôi, co lại trong
lòng Nguyên Tích.

“Em gặp ác mộng.” Nguyên Tích ghé vào lỗ tai cậu nói.

La Tiểu Lâu nhắm mắt, làm cái bóng kia biến mất trong đầu. Cậu cũng

không hiểu vì sao mình cứ liên tục nằm mơ thấy cái này, nhưng, “Anh có
thể giải thích hộ em tại sao lại không mặc quần áo thế này không?”

Nguyên Tích thản nhiên mà nói: “Gần đây anh nhận ra mình quen ngủ

trần, nếu em đã muốn ở lại bên cạnh anh, tất nhiên là cũng có thể như vậy
— Em đừng nói là đã quên những lời mình nói lúc ban ngày rồi đấy nhá.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.