CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 867

Giữa đường La Tiểu Lâu đổi quần áo, sửa sang lại dáng dấp, 125 cũng

khôi phục thành Bá Vương Long màu xanh lục. La Tiểu Lâu nhìn nó, thở
dài, vươn tay chạm lên đầu nó, nói: “Mày đừng giận nữa, chúng ta hòa giải
đi.” Sau đó La Tiểu Lâu phát hiện, những lời này chính là hai câu trọng
điểm.

125 kinh ngạc giơ lên hai hàng nước mắt đầm đìa, nhìn La Tiểu Lâu một

hồi, bỗng nhiên òa khóc: “Cái đồ xấu xa này, cậu nhất định là chủ nhân xấu
xa nhất! Cậu dám hai ngày không thèm quan tâm tới tôi!” 125 vừa chất vất
vừa gào khóc, còn không quên dùng răng cửa cắn lên cổ La Tiểu Lâu.

Trong lòng vẫn luôn khó chịu bỗng nhiên nhẹ nhõm, La Tiểu Lâu vỗ vỗ

lên mông 125, nói: “Được rồi, được rồi, tao là chủ nhân xấu xa nhất. Ê này,
không được quệt nước mũi lên cổ tao —”

“… Nói yêu tôi, cưng tôi, tôi là thú cưng duy nhất của cậu.”

“Được rồi, tao yêu mày, cưng mày, mày vốn cũng là thú cưng duy nhất

của tao ma.” La Tiểu Lâu vuốt đầu nó.

“Nói tôi quan trọng hơn tiền!”

“… Ừ, mày quan trọng hơn tiền, tiền làm sao mua được con Bá Vương

Long béo tốt thế này cơ chứ? Mày xem, vì mày, tao cũng vung tiền như rác
đấy —— tuy chỉ thu được một tên khóc nhè chè thiu này nè.”

125 nức nở một hồi, cuối cùng cũng bình tĩnh lại, không chút cự nự mà

xoay lại nói: “Vậy, vậy được rồi, tuy không thực sự thông suốt, nhưng sau
này có việc gì tôi cũng sẽ thương lượng với cậu.” La Tiểu Lâu nở nụ cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.