CÔ VỢ GIẢ MẠO RẤT THẦN BÍ - Trang 142

ông, cảm phiền các ngươi hành động ra dáng đàn ông một chút! Không phải
Đông gia các người tự xưng là thân sĩ phong độ sao? Sao tôi không nhìn
thấy hề nhìn thấy cái đó? Rảnh rỗi sao không học phụ thân các người hay tứ
dượng đây, hoặc là anh họ các người, họ đều rất có phong độ, làm sao các
ngươi lại giống đàn bà thích thêm dầu vào lửa vậy. Ăn nói huyên thuyên là
sở trường của đàn bà, xin hỏi các người lúc nào đã đổi giới vậy? Ba anh em
các người đến đây hòa âm sao?”

Những lời vừa nói ra khiến kẻ nào cũng biến sắc.

Ngoài phòng, gió lạnh, Đông Đình Phong khéo môi khẽ cong lên.

Miệng lưỡi nha đầu này, không biết từ lúc nào lại cay độc như vậy, cái

này thực sự muốn đắc tội với mọi người. Trước kia, khi cô bị ức hiếp, chỉ
có thể nén cơn giận xuống, cô hiện tại lại giống như một con nhím, kẻ nào
dám ức hiếp, cô dám xù lông đâm lại kẻ đó.

Hắn thong thả bước lên tầng, tứ cô cô của hắn vẫn chưa đi, hắn tiến lại

phía cô, thanh âm vừa cất ra đã như muốn dọa người:

“Hàn Tịnh, sao lại không vào, ngoài này gió lớn lắm, coi chừng bị cảm

lạnh!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.