“À, vậy anh về sớm một chút!”
Cô gái kia ngọt ngào lên tiếng.
“Ừ!”
Ngón tay hắn nhẹ nhàng chạm vào màn hình, tắt máy, nhét điện thoại
vào túi áo, hai tay sỏ túi, ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp kia tức giận, trên
mặt vẫn còn lấm tấm nước, trong miệng của thể lờ mờ nhìn thấy máu, tâm
tình hắn có chút khó hiểu:
“Thế nào, nụ hôn của ta khiến cô cảm thấy dơ bẩn lắm sao? Cô hình như
đã quên, chiếc bàn chải đó ta đã dùng qua, có gan thì đừng dùng, chiếc áo
ngủ đó ta cũng mặc qua, cô cùng đừng mặc. Đúng rồi, còn nữa, ta vừa phát
hiện ra, chiếc quần ~ nhỏ của ta bị thiếu một cái. Ta thật sự không biết, cô
còn có sở thích mặc trộm cái quần đó của đàn ông. Chuyện quan trọng nhất
là, thân là chồng cô, nên ta muốn nhắc nhở cô: Chúng ta là vợ chồng, cái gì
nên làm, hay không nên làm thì toàn bộ cũng đã làm qua, toàn cơ thể cô đều
dính mùi hương của ta, sớm đã không thể tắm sạch...”
Tên trời đánh này, thật là có tố chất bức chết người mà!
“Cô kêu cũng không ai nghe thấy, con trai chính là bằng chứng, nó thừa
hưởng DNA của ta! Chuyện này, bất luận cô có làm thế nào cũng không
chối bỏ được!”
Hắn dương dương tự đắc, phóng khoáng bước đi trước mắt cô.
***
Bước ra công lớn, sau khi nói chuyện xong với nhân viên bảo an, hắn
rảo bước tiến về phía chiếc Bently, vừa nghĩ đến hình ảnh người phụ nữ đó
bị chọc tức, không tự chủ mà môi hắn khẽ cong lên.