"Lôi Lôi. . . . . ."
Thần thản ngồi ở mép giường, nhìn cô tinh thần hoảng hốt hướng ngoài
cửa xem xét lại xem xét, nhẹ nhàng gọi một tiếng.
Nhìn thấy cô bị thương, hắn rất khó chịu.
Nhưng cố tình, hắn lại chỉ tìm được túi xách và chiếc máy ảnh của cô đã
bị hỏng.
Trong chốc lát kia, hắn nổi cơn điên chạy khắp nơi tìm cô, nhưng tìm
mãi cũng không thấy cô.
Lúc ấy, hắn rất sợ, hắn sợ cô chết, sợ cô bị thủy triều cuốn đi. . . . . .
Đông Lôi rốt cục chú ý tới hắn, thấy được thật nhiều khổ sở trên mặt
hắn.
"Yên tâm, em không sao!"
"Đều do anh không tốt, anh không nên để em một mình. . . . ."
Nếu hắn giữ cô bên người sẽ không xảy ra chuyện ngoài ý muốn này.
Khi đó, người gặp nạn đa số là phụ nữ và trẻ em.
"Đừng tự trách, không phải lỗi của anh. . . . . Ai có thể lường trước sẽ
phát sinh việc ngoài ý muốn này. . . . . ."
"Đau không?"
Hắn nhìn một mảnh xanh tím trên cổ tay cô .
"Không sao."
"Lôi Lôi. . . . . ."