COCKTAIL CHO TÌNH YÊU - Trang 75

Anh thấy ra dáng logo ghê đó, anh Lập nhỉ.
- Đan vẽ cho vui thôi mà. Xong thấy cũng không đến nỗi nào nên đưa cho
thợ thêu vào áo. Thợ quen thêu kỹ nên trông tử tế hơn thôi.
- Đẹp lắm!
Lập nhìn xoáy vào cổ áo của Đan, giọng lấp lửng. Anh đưa trả cây đàn cho
cô rồi bước nhanh ra hành lang như trốn chạy điều gì.
Cơn bão bất ngờ chuyển hướng, đi vào khu vực biển Bắc Trung Bộ ngay
trong đêm. Các địa phương ven biển theo vệt quét của cơn bão bỗng chốc
thành một đống đổ nát, nhiều người dân qua một đêm bỗng trắng tay. Đến
phần thời sự buổi tối, TV đưa tin: Có một số xã vẫn chưa liên lạc được để
xác định thiệt hại dự đoán là rất nặng nề vì đây là vùng tâm bão. Trong
những cái tên người ta đọc ra có Bãi Hạc.
Đan giật mình buông rơi đũa. Bãi Hạc, Bãi Hạc là nơi Lập nhắc đến. Anh
đang ở đó. Cô vội chộp lấy điện thoại, bấm số, một lát lại bỏ xuống. Ông
Liêm nhìn vẻ thảng thốt của con gái. Ra hiệu cho Đức đi lấy đôi đũa khác,
ông vỗ vai Đan:
- Bạn con ở đấy à?
- Dạ... Điện thoại di động không liên lạc được.
- Chắc trạm thu phát sóng bị bão đổ rồi - Đức ngồi xuống đưa đũa cho chị,
giọng ra vẻ am hiểu - Ai ở đấy thế chị?
- Ừm, anh Lập, anh trai anh Thạch.
- Cái anh hôm nọ đưa chị đi lấy tiền đó hả?
Đan gật đầu. Cô cầm đũa gắp thức ăn, cố làm ra vẻ bình thản. Đức cười gật
gù:
- Em chưa gặp anh Lập bao giờ. Chắc cũng dễ thương như anh Thạch...
Ông Liêm đưa mắt nhắc nhở thằng con trai bộc tuệch của mình. Gắp cho
Đan một miếng cá sốt, ông trấn an:
- Không sao đâu. Tạm thời không liên lạc được, người ta sẽ khắc phục
nhanh thôi. Con ăn đi kẻo nguội thì tanh đấy. Đức cũng ăn mau lên, cơm
canh nguội hết rồi.
Đan cười gượng, cô chợt thấy mình vô lý. Tự dưng lại lo lắng đến mức run
bắn tay lên làm cha cô cũng lo theo, thật chẳng ra làm sao. Lập với cô thực

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.