CÕI VÔ HÌNH - Trang 269

đồ chơi trẻ con được dọn ra . Ðôi khi chúng khóc nhiều quá, Thông Luận
chưa giữ con bao giờ cuống quít không biết phải làm gì . Vô Lực nguyên là
một phú thương, tháo vát nhưng liều lĩnh . Có kinh nghiệm . Lấy đại đồ tế
tự để dỗ em . Sư huynh gõ ầm lên . Chúng nín bặt .
Sáng hôm sau Vô Lực băn khoăn :
- Này sư phụ . Mụ ta thật tệ . Nuôi con mụ ăn ngày hai bữa . Trông nom,
tắm rửa . Cực khổ đủ điều . Ðáng lẽ họ phải trả mười hai tiền .
Thiền sư gật gù :
- Có lý .
Ðược thể sư huynh bồi thêm :
- Ngày mai sư phụ biểu họ mang đồ ăn tới . Nếu không, phải trả thêm .
Thiền sư cười :
- Nên lắm .
Bỗng hai thầy trò cùng ngưng đàm thoại . Ðăm chiêu nhìn ra sân đạo viện .
Trong cái im lặng, như có gì vướng víu, trăn trở . Bức tượng Quán Thế Âm
bồ tát đứng sừng sững, bằng thạch cao trắng toát . Mới hiền hậu, dịu dàng
làm sao . Từ điển tỏa ra . Tâm lượng vô cùng, vô biên . Một gợi cảm thâm
sâu vào lòng người . Vô Lực bỗng nhớ về dĩ vãng . Một thời tiền rừng, bạc
biển . Vàng lụa đầy nhà . Ðã bỏ hết, kể cả vợ con để xuất gia cầu đạo . Sư
huynh lắng nghe lòng mình . Trong tận cùng đáy sâu tiềm thức, văng vẳng :
- Chí một hảo hớn tựa Thái Sơn . Lượng rộng như Ðông Hải . Ðội đá vá
trời . Ðạo lớn coi trọng . Ngàn vàng xem khinh . Lẽ nào đi băn khoăn nài
nỉ thêm bớt, cò kè vài đồng tiền kẽm . Vì đâu nên nổi ?
Tỉnh ngộ, Vô Lực phá lên cười . Nói bâng quơ :
- Thì ra mình tham .
Thiền sư cũng sãng khoái cười theo :
- Ta cũng vậy .
Sư huynh hồn nhiên :
- Thì ra hai thầy trò mình đồng thanh tương ứng .
PHB

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.