CÕI VÔ HÌNH - Trang 90


Truyện
Thiền sư Tâm Không rời tu viện Tâm Ðạo về thăm Tổ tại Nhị Không . Ði
theo có Vô Lực, Thông Luận và Không Ái . Khởi hành từ sáng sớm . Ði lạc
trong rừng đến chiều mới tới nơi . Người xưa cảnh cũ vẫn thế . Riêng Tổ
Sư, mười phần xuân có gầy ba bốn phần . Ðến tối, các đồng môn theo ngôi
thứ vào chánh điện tọa thiền nghe pháp . Tuần này Tổ giảng kinh Ðại
Trường . Thiền tứ thời . Mỗi thời tụng hai biến . Thông Luận hỏi khẻ :
- Này sư huynh hai biến thì tọa bao lâu ?
Vô Lực nhăn nhó :
- Khoảng một tiếng rưỡi .
Tổ Sư đăng đàn . Phía dưới tất cả đã trong tư thế tọa thiền . Vô Lực ngồi
bán già . Bên tả là Không Ái . Bên hữu là Thông Luận . Cả ba đều ở hàng
cuối . Hết một biến, sư huynh đầu gối đau nhức chịu hết nổi . Lén nhìn
trước nhìn sau quanh phòng . Tất cả đều nhắm mắt . Nhanh như cắt, Vô
Lực đổi chân . Vẫn đau, càng ngày càng đau hơn . Không nghe kinh kệ gì
nữa hết . Sư huynh cắn răng khống chế nổi nhức nhối . Bỗng phía hữu có
một chân ai thò ra ngoài áo tràng . Nhìn lên thì là Thông Luận . Mặt mày
méo xẹo . Phía tả Không Ái đã duỗi cả hai chân . Có lẽ từ lâu nên coi bộ
thoải mái lắm . Không ngần ngại Vô Lực cũng đành thả hai chân ra theo
thế … đồng thanh tương ứng . Chưa đủ, để cho có vẻ Vô Sở Cầu sư huynh
ghé lưng tựa vô tường . Bỗng Vô Lực bụm tay che miệng cười . Quả thật
hậu sinh khả úy . Thông Luận và Không Ái đã nằm phè ra theo thế ngọa
thiền .
Cũng chỉ tại vạn vật đồng nhất thể nên mới ra nông nổi đồng nhất lý .
PHB

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.