CON CÁI CHÚNG TA ĐỀU GIỎI - Trang 163

Chúng hiểu tất cả những điều đó, chỉ có điều chúng vẫn... không học vì
không CẢM THẤY muốn học.

Người bạn trẻ nào cũng rõ rằng “con cãi cha mẹ trăm đường con hư”,

rằng chẳng ai lo cho chúng như cha mẹ, ngặt một điều hễ cứ nghe bố mẹ lên
lớp hay ca cẩm là chúng chịu không nổi, chỉ muốn cãi lại hoặc làm một cái
gì đó cho bõ tức. Không một đứa trẻ nào ở tuổi vị thành niên không hiểu rõ
những điều bị cấm đoán như hút thuốc, nói tục, trốn học, chơi game... đều
là những việc có hại. Nhưng một số đứa vẫn cứ làm, như thể có một cái gì
lôi kéo, xúi giục chúng làm việc ấy, như thể chúng CẢM THẤY một sự
thỏa mãn nào đó khi làm những điều bị người lớn cấm tiệt.

CẢM XÚC ĐI TRƯỚC, LÝ LẼ THEO SAU

Một khi đã biết rõ rằng con cái chúng ta bị sai khiến bởi tình cảm nhiều

hơn lý trí, bạn sẽ nhận ra rằng cố gắng thay đổi hành vi của trẻ bằng cách
lên lớp, liên tục nhắc nhở hay đe nẹt là vô ích, thậm chí phản tác dụng, bất
kể lời lẽ của bạn có hay ho và đúng đắn đến mức nào chăng nữa.

Những lời nhận xét hay khuyên bảo kiểu như

: “Phải chăm học con nhé,

vì tương lai của con đấy”, “Đừng giao du với mấy thằng đầu bò đầu bướu
nữa, con không biết câu gần mực thì đen gần đèn thì sáng hay sao”, “Muốn
làm việc hiệu quả con phải có thói quen ngăn nắp, gọn gàng”

sẽ chỉ như

“đàn gảy tai trâu”

cho đến khi bạn biết cách gỡ rối những cảm xúc đang

khuấy động trong lòng chúng. Khi đứa trẻ đang trong tâm trạng buồn bã,
thất vọng, ngán ngẩm, giận dữ..., chúng chỉ biết đến những cảm xúc đó, thế
nên tất cả mọi lời cằn nhằn, trách mắng trên đời này đều không thể khiến
chúng thay đổi, hoặc làm theo những lời dạy bảo của bạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.