CON ĐƯỜNG ĐÊM - Trang 151

Janet Dailey

Con đường đêm

Dịch giả: Trần Mậu

Phần IV - Chương 22

Lana từ từ mở mắt trong bóng tối. Phải khó khăn lắm cô mới quen được. Ở
đâu đó rất gần bên, con ngựa dẫm chân không yên. Cô thấy gió thoảng bên
mình. Ánh sáng le lói chiếu lại. Cô cố giữ ánh mắt trong mắt. Thân hình
một người đàn ông bên đống lửa nhỏ hiện ra rõ dần. Bàn tay anh cầm cái
cốc thiếc. Đột nhiên cô nhận ra giường nằm cứng cáp, không êm ái và trời
tối quá. Hình như cô đang ở trong khu lều trại dọc đường dồn gia súc ra
chợ. Cô quay đầu sang bên để xem Carol còn ngủ hay đã thức và bị chói
bởi ánh sáng chiếu thẳng vào từ bóng tối.
Giờ cô đã tỉnh dậy hẳn. Có hai con ngựa bị buộc dây đứng bên nhau. Xung
quanh toàn là những phiến đá, tảng đá. Trong ánh nhập nhoạng cô nhận ra
con ngựa mình cưỡi hôm qua. Còn con ngựa kia sẫm màu hơn và cao to
khoẻ hơn.
Cô dần hiểu ra mình đang ở trong một cái hang. Lana vội ngồi thẳng dậy.
Mắt cô lo sợ nhìn về phía người đàn ông đang ngồi bên đống lửa. Cử chỉ
của cô làm anh chú ý. Cô nhận ra Hawk, nhưng sự có mặt của anh, sự hiện
diện của anh không làm cô yên tâm
Anh duỗi chân, đứng dậy đi lại chỗ cô. Anh đưa cô cái cốc cầm trên tay.
- Em uống cafe không? Chúng ta chỉ có một cốc và vừa dùng để pha, vừa
dùng để uống - Anh không nói về địa hình lạ lùng xung quanh.
- Em ở đâu thế này? - Lana đón chiếc cốc từ tay anh, bối rối hỏi - Sao em
lại đến đây?
- Anh đã đưa em đến tay - Hawk chậm rãi trả lời
- Vậy nhưng... - Lana lại nhìn quanh - Đây là đâu? Sao em không hề biết
anh đã đưa em tới đây?
- Em bị gây mê.
- Gây mê? Vô lý. - Cô cười không tin. Nhưng rồi cô trở nên nghiêm túc
ngay khi thấy nét nghiêm nghị trên mặt anh - Anh đã làm gì thế? Khi em

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.