CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 633

Hạ Xuyên nói: “Không cần, đã báo rồi.” Anh liếc nhìn phía sau, ý bảo

đi theo, sải bước đi lên lầu.

Lễ tân đã sớm nhìn thấy một người phụ nữ dân tộc Di đi vào cùng anh,

lúc đầu không có thời gian để ý, thấy thế thì nhìn sang, lúc này mới phát
hiện người phụ nữ này da mỏng thịt mềm, khuôn mặt nhỏ nhắn cực kì xinh
đẹp, nhưng má trái lại hơi sưng.

Không phải người dân tộc Di, chính là người phụ nữ mất tích tối qua.

Cô ấy vừa mừng vừa sợ, có ý định hỏi tình hình, trong khi kích động bị
câm mấy giây, hai người đó nháy mắt đã mất dạng.

Phòng không có ai thu dọn qua, tối qua như thế nào thì bây giờ như

vậy. Đồ đạc của Tưởng Tốn căn bản để hết trong ba lô, ba lô mất rồi, chỉ
còn lại quần áo thay ra tối qua, còn có hai tờ tiền rơi ra ngoài lúc mấy tên
kia lục ba lô của cô.

Tưởng Tốn nhặt áo khoác màu hồng lên, cẩn thận vuốt phẳng hai tờ

tiền nhăn nhúm trên tủ đầu giường, rồi gấp đôi, nhét vào trong túi, thuận
miệng hỏi: “Trong cái tô đó là gì vậy?”

Hạ Xuyên rửa mặt, vừa đi từ trong nhà vệ sinh ra, liếc nhìn hai cái tô

nhựa trên tủ đầu giường, trả lời: “Miến bò.”

Tưởng Tốn mở túi nilon, mở nắp ra nhìn, nước dùng để qua một đêm

đã đặc lại, sợi miến trương vừa to vừa trắng, trên mặt rắc một lớp thịt bò
xay và hành thái, mùi thơm vẫn đậm đà.

Cô hỏi: “Mua ở đâu thế?”

Hạ Xuyên nói: “Quán mì Song Vị, cách chỗ này không xa.”

“Tối qua anh mua ư?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.