CON GÁI CỦA SARAH - Trang 20

mỏi, lòng cô tan nát vì đau đớn. Khi điện thoại kêu, cô đã định không nghe,
vì dù đó là ai đi nữa, cô cũng không muốn nói chuyện lúc này. Nhưng bất
cứ cuộc gọi nào vào lúc hai giờ sáng chắc phải là một cuộc gọi khẩn cấp, và
cuối cùng cô cũng đưa tay nhấc ống nghe lên. Khi cô nói hello, cô nhăn
mặt vì âm thanh của chính giọng cô, nó vẫn khản đặc và đầy nước mắt.

"Sarah, anh không có ý định__"
"Tôi không muốn nói chuyện với anh lúc này," cô ngắt lời, âm thanh của

giọng nói trầm trầm đập tan sự kiềm chế mỏng manh cô trong cảm xúc mà
cô vừa có được, và cô lại tiếp tục khóc. Tiếng nức nở khe khẽ không thể
nhầm lẫn trong giọng cô mặc dù cô đã cố giấu. "Tôi có thể không biết về
đàn ông, nhưng anh cũng không biết gì về tôi! Tôi không muốn nói với anh
nữa, anh có nghe thấy không?"

"Chúa ơi, em đang khóc." Anh lẩm bẩm, âm thanh nặng nề đầy nam tính

làm cô vừa đau đớn vừa ham muốn..

"Tôi nói tôi không muốn nói với anh!"
Bằng cách nào đó anh đoán được ý định của cô và kêu lên tức giận

"Đừng dập máy, nghe anh đã!", nhưng cô đã làm rồi, sau đó vùi mặt vào
trong gối và khóc cho đên khi măt cô không còn nước để khóc nữa và trở
nên nóng rát.

"Anh không biêt chút gì về em hết," cô nói to trong bóng tối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.