anh dựa lưng vào bàn bếp, choãi chân ra để đỡ cô, kéo cô vào lòng và siết
chặt cô vào ngực.
"Nếu anh muốn có em dài lâu thì anh phải cưới em thôi."
Ôm cằm cô trong mấy ngón tay anh, anh nhẹ nhàng đẩy đầu cô ngẩng
lên để anh có thể nhìn mặt cô. "Em không phải là loại phụ nữ mà anh có thể
đối xử tồi hơn. Anh đang đề nghị em buộc chân anh đấy, một mối quan hệ
hợp pháp và em sẽ được hưởng đầy đủ quyền lợi. Anh sẽ chung thủy với
em; anh thích một sự ràng buộc chặt chẽ với một người phụ nữ ở với anh
hàng nghìn đêm chứ không phải nhiều phụ nữ mà ngay cả đến tên anh cũng
không thể nhớ nổi. Chúng ta biết nhau, chúng ta biết cái gì đang chờ đợi ở
phía trước. Và chúng ta là bạn; chúng ta có thể nói chuyện với nhau về
công việc, và hàng trăm thứ mà chúng ta cùng quen thuộc. Chúng ta sẽ rất
ăn ý mà chắc sẽ có rất nhiều kẻ phải ghen tỵ."
Anh chỉ ra mọi lý do hợp lý tại sao cuộc hôn nhân giữa họ sẽ trở nên
hoàn hảo. Ngôi nhà của họ sẽ là một công sở mở rộng, với tình dục như lớp
kem trang trí trên mặt cái bánh ngọt. Cô có thể thấy chúng, những tài liệu
được sắp xếp gọn gàng đúng vị trí trong cặp, rồi đổ ập vào nhau với dục
vọng hoang dại, sự lịch thiệp công sở vỡ vụn vì ham muốn tột cùng phải
hòa tan vào thân thể nhau trong một nghi thức có từ nguyên thủy để bảo
đảm duy trì nòi giống.
Đột ngột tay anh xiết chặt trên cằm cô, và cô có thể cảm thấy áp lực
căng thẳng của anh ép lên cô. "Trước khi em quyết định, em cần phải biết
điều này." Một lưu ý thô bạo, trần trụi, nhắc cô mặc dù anh không mấy khi
muốn nói ra những điều anh nghĩ trong đầu, nhưng trong một cuộc thương
lượng, mặt trái luôn được cân nhắc kỹ lưỡng cũng giống như mặt phải của
một vấn đề, và anh đang xem xét vấn đề như một liên kết kinh doanh.
"Anh không muốn có con," anh nói thẳng thừng. "Không bao giờ. Sau
khi mất Justin và Shane, anh không thể chịu được trẻ con ở gần. Nếu em
muốn có con, thì anh sẽ rút lui luôn bây giờ, vì anh sẽ không thể mang
chúng đến cho em đâu." Đau đớn làm mặt anh biến dạng; và sau đó khi anh
tự kiềm chế được bản thân, chỉ còn lại vẻ ảm đạm cam chịu trên mặt anh.
"Anh chỉ là không thể vượt qua được..." Giọng anh buồn nản, và cô cảm