CON GÁI CỦA SARAH - Trang 95

"Đấy là Derek à? Anh nghĩ nó khoảng mười bốn, mười lăm tuổi thôi

mà."

"Đúng thế. Mười lăm. Nhưng hãy chờ đến lúc anh nhìn thấy nó mà xem!

Nó nhìn như ít nhất khoảng hai mươi ấy, và nó là một cậu bé rất thú vị. Em
không biết em có thể làm được gì nếu không có cậu bé. Hôm nay là ngày
thường, và cậu bé cần ở nhà để học bài, nhưng nó không để em một mình ở
đó."

"Một cậu trai lịch sự, ' Rome nói, nhướng mày nhìn cô như muốn nói

anh không thích ý tưởng cô ở trong cửa hàng quá muộn.

Bỏ qua lời bình luận, Sarah chăm chú ăn, tàn phá bữa ăn của cô như một

kẻ chết đói. Ngay khi ăn xong, cô ngẩng lên để thấy anh đang nhìn cô chăm
chú, trong mắt anh hiện lên vẻ gì đó rất khó hiểu. "Anh về sớm hơn một
ngày," cô nói.

"Anh kết thúc mọi việc sáng nay và lên chuyến bay đầu tiên về nhà. Anh

về từ lúc trưa, tạt vào văn phòng khoảng một tiếng, và về đây khoảng trước
bốn giờ."

"Em xin lỗi đã không ở nhà," cô nói nhẹ nhàng. "Phải chi em biết anh

về."

Anh nhún vai, và điệu bộ bàng quang của anh làm cô rúm lại. Suýt chút

nữa cô đã đưa tay chạm vào anh, nhưng giờ thì cô giấu hai tay cô trong
lòng.

"Anh đã ăn nửa cái bánh rồi, ' anh nói, chuyển sang chuyện khác. "Em

có muốn ăn một miếng không?"

"Không. Không, em__" cô ngừng lại, cảm thấy vô cùng mệt mỏi. Cô cố

gắng cưỡng lại, nhưng sự kiệt sức chiếm lấy cô, và cô không thể tiếp tục
lâu hơn nữa. "Em quá mệt," cô thở dài, nhắm mắt lại một lúc.

Cô nghe tiếng đĩa bát loảng xoảng khi anh dọn bàn, và với cố gắng tột

cùng, cô mở mắt và lơ mơ cười với anh. Nụ cười như một dòng điện chạy
qua anh. "Về giường đi anh," cô mời mọc.

Không cần chờ cô mời lần nữa, anh cúi xuống và bế cô trên tay, cuối

cùng miệng anh cũng tìm được môi cô trong một nụ hôn dài xuyên thấu.
Anh biết cô rất mệt mỏi, và anh có ý định chờ, nhưng khi cô mời anh lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.