CÔN LUÂN - Trang 465

Phượng ca

Côn Luân

Dịch giả: Alex và các thành viên Tàng Thư viện. StormRaider

Hồi 4

Thiên cơ hữu nguyệt

Hoa Hiểu Sương viết xong, quay đầu nhìn hai ngọn núi phía xa, nhẹ giọng
nói:
- Bất quá, cái tên Thạch Trứ phong quả là bình đạm, hơn nữa nghe cũng
không hay lắm.
Lương Tiêu thầm kêu chính hợp ý mình, liền lườm Hoa Mộ Dung một cái
cao giọng nói:
- Đúng vậy, gọi là Nhị Chỉ phong (núi hai ngón tay) là hay nhất.
Hoa Hiểu Sương lắc đầu nói:
- Nhị Chỉ phong cũng không hay, theo muội nên gọi là Phu Thê phong (núi
vợ chồng) mới phải. Núi bên phía Nam trái cao lớn đúng là bố, núi bên
phía Bắc nhỏ thấp chính là mẹ, kề vai cùng đứng, vĩnh viễn không bao giờ
rời nhau.
Hoa Thanh Uyên toàn thân chấn động, ngẩn người ra nhìn Hiểu Sương,
trong mắt lộ thần sắc kinh hoàng.
Hoa Mộ Dung cười nói:
- Cô bé ngốc, con nhầm rồi. Gọi là Phu Thê phong rất không ổn, con có
biết tại sao không ?
Hoa Hiểu Sương im lặng lắc đầu, Hoa Mộ Dung nói:
- Con xem, giữa hai ngọn núi có một con suối, vì có dòng nước này mà hai
ngọn núi phải đứng từ xa mà nhìn nhau, vĩnh viễn không thể cầm lấy tay
nhau. Con có muốn bậc cha mẹ phải đứng nhìn, cả đời không được gặp
nhau không ?
Hoa Hiểu Sương lập tức đỏ mặt, lén liếc nhìn phụ thân, thấy Hoa Thanh
Uyên đang nhìn trân trối vào hai ngọn núi đó, sắc mặt trắng bệch.
Lại nghe Hoa Mộ Dung nói tiếp:
- Nếu đem so với người thì gọi là “Oán Lữ phong” (núi giận hờn) hoặc giả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.