CÔN LUÂN - Trang 466

chính xác hơn. Tự cổ đã có nhiều oán lữ, người hữu tình nhưng không thể
trở thành quyến thuộc. Thơ cổ đã có câu:
“Điều điều khiên ngưu tinh, kiểu kiểu hà hán nữ.
Tiêm tiêm trạc tổ thủ, trát trát lộng ky trữ.
Chung nhật bất thành chương, khấp thế linh như vũ.
Hà hán thanh thả thiển, tương khứ phục ki hứa ?
Doanh doanh nhất thủy gian, Mạch mạch bất đắc ngữ.”
(Tạm dịch:
Xa xa kìa sao Ngưu, sáng sáng Ngân Hà nữ.
Nhỏ nhỏ tay trắng ngần, rì rào khung cửi gỗ.
Trọn ngày không thành lời, khóc nghẹn lệ như mưa.
Ngân Hà xanh lại nông, ngăn trở xa thế hử ?
Nhởn nhơ một dòng nước, cách biệt không ra lời.)
Hai ngọn núi đó tựa như Ngưu lang Chức nữ, chỉ vì bị ngăn cách bởi một
con sông mà kết quả là phải xa cách cả năm, không được gặp mặt.
Truyền thuyết Ngưu lang Chức nữ đã được lưu truyền từ ngàn năm, mỗi
đêm hai ngôi sao lạnh trên dải Ngân Hà đó không biết đã khiến bao nhiêu
người phải thở ngắn than dài, không biết đã làm bao nhiêu thiếu nữ phải
thương tâm. Hoa Hiểu Sương đọc lại bài thơ cổ đó mấy lần, bất giác nước
mắt rơi xuống. Hoa Mộ Dung thấy cô rơi lệ nhất thời hoảng hốt, ôm cô bé
vào lòng ôn tồn nói:
- Sương nhi, nói vui thôi mà, con tưởng thật à ?
Lương Tiêu đối với hàm nghĩa của thơ cú không hiểu rõ lắm, nhưng truyện
Ngưu lang Chức nữ đã nghe phụ thân nói qua, y thấy Hoa Hiểu Sương rơi
lệ, cảm thấy vô cùng bất phẫn, hừ lạnh nói:
- Ngưu lang Chức nữ thật là vô dụng, anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, như một
đôi chim ngốc vậy. Nếu là ta, ta sẽ lấy đất lấp sông Ngân Hà, vậy thì có thể
vượt qua rồi.
Hoa Mộ Dung nói:
- Ngươi mới là con chim cực ngốc, Ngân Hà vô biên, ngươi có biết nước
Ngân Hà sâu bao nhiêu, rộng bao nhiêu không ? Chỉ biết tỏ vẻ, chẳng làm
được gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.