CÔN LUÂN - Trang 196

trơ như thớt!
Một giọng khác lành lạnh:
- Sư đệ nói chí phải.
Mọi người nhìn theo hướng tiếng nói, thấy trong góc nhà có hai đạo sĩ, một
người mặt trắng không râu, một người mặt đen mồm to, mũi khoằm khoằm,
chính là người lên tiếng lúc đầu. Tên đạo nhân mặt trắng đang cười hùa
theo, đôi mắt hình tam giác nhìn xoáy vào thiếu phụ. Nàng khó chịu, hừ
khẽ ngoảnh đi.
Hàn Tranh đương tức đầy một bụng, nghe vậy bước vòng qua bàn, hung
hãn hỏi:
- Thằng mọi mũi trâu6, ngươi thử nhắc lại lần nữa xem?
Đạo sĩ mặt đen cầm bát rượu, cười bảo:
- Ông quên mất, gấu chó không hiểu tiếng người. Ông có nói một trăm một
vạn lần cũng chưa chắc nó hiểu.
Hàn Tranh nhịn không nổi, chẳng đợi đối phương dứt lời đã nhảy xổ tới,
đấm thẳng vào ngực trái hắn ta. Đạo sĩ mặt đen ngồi im không nhúc nhích,
chỉ hơi rùn vai tránh khỏi quyền, tay phải vẫn cầm bát rượu đưa lên mồm,
thong thả uống.
Hàn Tranh thầm kinh hãi, chuyển quyền thành chưởng giang thẳng cánh tát
vào mặt đạo sĩ. Hắn lại giơ tay trái gạt đi, cười hì hì bảo:
- Công phu mèo què của con mà cũng đòi giữ Hương Dương Xú Dương7
cái gì? Hà hà, ông khuyên con nên cuốn gói về quê giữ cho kỹ cái giường
của con dâu đi, kẻo bị đứa khác nó ngủ thay mất thì không được dễ chịu
lắm đâu… - Hắn vừa cười nói vừa nhẹ nhàng múa tay trái, vô hiệu hóa thế
tấn công của Hàn Tranh.
Thấy một kẻ tu đạo mà nói năng tổn đức độc địa như vậy, Hàn Tranh càng
tức giận, liên tiếp xuất hiểm chiêu, nhưng đều bị tên đạo sĩ phẩy tay hóa
giải. Gã vừa hãi vừa thẹn, rống lên một tiếng thật to, tung liên hoàn cước.
Đạo sĩ mặt đen vẫn ngồi nên xoay trở bất tiện, thành ra không cản kịp. Một
chân ghế đẩu bị đá gãy rắc. Hàn Tranh xoay người thét:
- Đứng lên ông xem! – rồi lăng chân đá ngang, ba chân ghế còn lại gãy cả.
Ai nấy cho rằng đạo sĩ mặt đen ắt phải đứng dậy, không ngờ hắn cứ ngồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.