CON QUỶ GỖ - Trang 68

CHƯƠNG 15

Trán Dô đến góc sân nhà ông Tửu theo đúng giờ hẹn với Kiến Đen. Từ

xa, Trán Dô đã nhìn thấy ông già Tửu chống gậy đứng nhìn về phía nhà kho
tối đen. Khi nhìn thấy Trán Dô, ông già Tửu vội cất tiếng gọi khẽ:

“Trán Dô, Trán Dô”.
Trán Dô bước đến trước mặt ông già Tửu và dừng lại. Hai người đứng

nhìn nhau rất lâu. Ông già Tửu nói, giọng ông còn rất yếu:

“Cháu hãy tha lỗi cho ta. Ta có lỗi với cháu. Nhưng ta không còn sống

được lâu nữa. Ta muốn cháu trở về ngôi nhà của chúng ta”.

Lúc đó, Trán Dô thấy có bóng ai đó đi trên bờ tường. Trán Dô ngước

nhìn lên và nhận ra linh hồn Mèo Cụt đang đứng đó nhìn Trán Dô. Và Trán
Dô nghe vọng từ bên trong lòng mình giọng nói của Mèo Cụt nói với Trán
Dô trước khi chết. Mèo Cụt đã chết, ông già Tửu cũng chẳng sống mãi
được. Trán Dô biết ông già Tửu đã già lắm rồi. Thấy Trán Dô vẫn im lặng,
ông già Tửu bước đến gần Trán Dô hơn và nói:

“Dù cháu không tha lỗi cho ta thì ta cũng mong cháu trở về ngôi nhà này.

Đó là ngôi nhà của cháu. Cháu được quyền sống trong ngôi nhà đó như tất
cả mọi người”.

Ông già Tửu nói đến đó vội đưa bàn tay ôm lấy ngực và thở nặng nhọc.

Người ông nghiêng đi. Trán Dô cảm thấy nếu không có chiếc gậy đang
chống thì ông không thể nào đứng được. Rồi ông ho. Tấm thân già yếu của
ông như gập gãy sau mỗi tiếng ho. Trán Dô thấy lòng mình bồn chồn,
nhưng Trán Dô vẫn không nói với ông một lời. Sau cơn ho ông già Tửu lại
nói. Ông vừa nói vừa thở:

“Ta đã làm cho cháu đau khổ. Nếu cháu không thứ lỗi cho ta và không

trở về sống trong ngôi nhà này thì ta chết không nhắm mắt được”.

Đến lúc này Trán Dô mới bật lên tiếng kêu:
“Ông già Tửu, ông đừng nói nữa”.
“Trán Dô, cháu Trán Dô”.
Rồi cả hai người bước vội về phía nhau. Ông già Tửu buông chiếc gậy

chống, choàng ôm lấy Trán Dô. Ông già Tửu khóc, Trán Dô cũng khóc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.