CON VƯỢN BƠI TRONG BỂ KÍNH - Trang 13

Scott chỉ vào con đường trước mặt dẫn thẳng tới hồ Fear.
Nó nói tiếp:
- Chúng ta đi nhanh lên thôi.
Khi hai đứa đi, rừng càng lúc càng tối. Scott nhận thấy khu rừng rất yên
ắng. Nó không nghe thấy một tiếng chim kêu, một tiếng côn trùng hay bất
cứ một âm thanh nào biểu hiện sự sống. Thật đáng sợ. Hoàn toàn đáng sợ.
Scott dán mắt nhìn đường. Nó cần phải chắc chắn là đang đi đúng đường.
Bị lạc trong rừng Fear thì thật kinh khủng.
Glen hỏi:
- Cậu đi nhanh lên tí nữa được không?
Nó đi sát Scott đến nỗi giẫm cả vào gót giày đế mềm của Scott.
Scott co chân lên, làu bàu:
- Khéo rồi cậu lại xéo lên cả đầu tớ ấy.
Nó chỉ tay ra trước nói thêm:
- Cái hồ kia rồi, từ từ để nghỉ đã.
Glen lẩm bẩm khi hai đứa đến bên bờ hồ:
- Tớ phải nói đây là một sai lầm lớn.
Scott bảo:
- Thôi đưa cái bình đây cho tớ.
Glen lôi cái bình nhựa ra khỏi ba lô và giúi vào tay Scott.
Scott tháo cái nắp đưa cho Glen. Rồi nó bước đến sát bờ hồ và vục cái bình
xuống làn nước lạnh như đá.
Nước rất lạnh. Tuy nhiên Scott chẳng thấy có gì kỳ lạ về nước ở hồ Fear cả.
Nó không bẩn thỉu, hôi thối hay có bất cứ một mùi gì cả. Thực tế nó rất
sạch và trong thâm tâm Scott cảm thấy có một chút thất vọng.
Scott giơ cái bình lên trước mặt và hướng dẫn Glen:
- Được rồi, giờ thì cậu đổ những mẩu pha lê vào đây.
Glen phàn nàn:
- Sao chúng mình lại không làm việc này ở nhà cậu? Trời sắp tối rồi đấy.
Scott chỉ ậm ừ.
Glen đành vòng tay ra sau ba lô lấy gói pha lê. Nó cẩn thận xé cạnh gói để
mở ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.