CÔNG CHÚA QUÝ TÍNH - Trang 485

Ta: “Làm sao vậy?”

Chẳng lẽ ta nói sai cái gì ?

Vô Mẫn Quân lắc lắc đầu, không nói gì thêm.

Thật sự là kỳ quái…

Bình Dương uống xong nước canh chỉ trong chốc lát là ngủ, đứa bé

khóc mệt cũng ngoan ngoãn ngủ, hôm nay Lã Dẫn một ngày luống cuống
tay chân, lúc này cũng rốt cục có thể thở một hơi đi nghỉ ngơi, ta và Vô
Mẫn Quân thừa dịp đêm hồi cung, trên đường Vô Mẫn Quân luôn luôn tự
hỏi không nói gì, bắt đầu ta còn thấy không sao cả, sau lại thật sự nhịn
không được , nói: “Cả ngày hôm nay rốt cuộc ngươi làm sao vậy? Thoạt
nhìn tâm sự rất lớn.”

Vô Mẫn Quân bỗng nhiên quay đầu, còn thật sự nhìn ta: “Vân Kiểu.”

Ta: “Sao thế?”

Kỳ thật hắn rất ít khi gọi tên ta, dù sao, ừm gọi như vậy nghe rất hay

Vô Mẫn Quân nói: “Hôm nay… ngươi cảm thấy thế nào?”

Ta có chút kỳ quái, nói: “Cái gì thế nào? Ngươi nói chuyện Bình

Dương sinh con sao?”

“Ừ.”

“Ta cảm thấy, giống như có chút đáng sợ… thoạt nhìn rất đau… Hơn

nữa Bình Dương như vậy, thời gian cũng còn ít, trước kia ta từng nghe nói
qua có phi tử do khó sinh mà chết, ôi, có chút dọa người.” Ta suy tư một
lát, đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.