CÔNG CHÚA QUÝ TÍNH - Trang 64

“… A?” Trong lúc nhất thời ta không phản ứng được “Cùng nhau

ngủ?”

Vô Mẫn Quân lại ngáp một cái: “Dù sao chúng ta đối với nhau cũng

không có ý tưởng gì.”

“Vậy cũng đúng, nhưng mà ảnh hưởng không tốt lắm.”

Vô Mẫn Quân khó xử nói: “Vậy không liên quan đến ta, ta ngủ không

quen trên giường ở phòng nhỏ bên ngoài, rất cứng.”

Ta tỏ vẻ lý lẽ: “Vậy ta bảo hạ nhân mang đến cho ngươi thêm mười

chiếc chăn.”

“Như vậy quá nóng.”

“…”

“Hơn nữa lại nhỏ, lại chật, lại khó chịu…” Hắn cằn nhằn soi mói, mãi

đến ta bất đắc dĩ kéo một góc chăn: “Ngủ đi, đừng nói nữa…”

Vô Mẫn Quân vừa lòng cười, đặt mình nằm xuống, ta nhìn mặt của

mình, phát hiện đã không còn quen nữa…. thói quen của con người thật sự
có điểm đáng sợ.

Bởi vì mấy ngày này đều rất mệt nhọc, ta rất nhanh đã ngủ, buổi sáng

ngày hôm sau bởi vì không có chuyện gì, nên không có người gọi ta rời
giường, ta liền an an ổn ổn ngủ, đến lúc tỉnh lại trời đã sáng choang, ta vừa
định đứng dậy, liền cảm thấy có chút không thích hợp…

Vô Mẫn Quân đã ngồi dậy từ bao giờ, ngồi ở bên giường không biết

nhìn cái gì, thấy ta mở to mắt, nói: “Tỉnh?”

Ta trừng mắt nhìn hắn: “Lưu manh…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.