CÔNG CHÚA THAY ĐỔI - Trang 361

địa như rắn rết lại biết chắc điểm yếu của hắn, vì vậy liền hung hăng đâm
một đao vào chỗ đau của hắn.

Thấy đôi mắt Trần Tịch đỏ lên, gân xanh trên mu bàn tay lộ rõ, Quân

Mẫn Tâm vội quát, bảo họ ngưng lại, nói: “Trần Tịch, thu hồi tính khí nóng
nảy lại, nơi này không phải Tĩnh quốc!!! Trước kia chàng trầm ổn có thừa,
hôm nay ăn phải hoả dược sao?!”

Trần Tịch bị Quân Mẫn Tâm quát liền sửng sốt. Giống như bị dội

nước lên đầu, lửa giận vô danh trong mắt từ từ tiêu tán, thay vào đó là sự
mê man và chua xót khổ sở, còn có xen lẫn thất vọng. Hắn nghiêng đầu qua
chỗ khác nhìn xuống mặt đất không nói gì… Bởi vì chuyện trong kiếp
trước nên kiếp này Quân Mẫn Tâm hầu như chẳng bao giờ nổi giận với
Trần Tịch, chỉ muốn làm thế nào để hắn có thể sống tốt hơn nữa, vui vẻ hơn
nữa. Vậy mà hôm nay, lần đầu tiên nàng trừng mắt với hắn lại là vì một
nam nhân khác.

Nhìn thấy vẻ mặt yếu ớt của Trần Tịch, trong lòng Quân Mẫn Tâm

tràn đầy đau lòng và hối hận.

Cơ Linh đắc chí cười cười,

ღdiễn⊹đàn⊹lê⊹quý⊹đônღ Quân Mẫn

Tâm xoay người, sắc mặt ngưng trọng. Nàng bình tĩnh nhìn thẳng nam tử
hồng y xinh đẹp, lạnh nhạt nói: “Ngươi cũng thu liễm một chút cho ta! Ta
biết ngươi quen thói phóng túng, nhưng nếu muốn về dưới trướng ta thì
điều đầu tiên ngươi phải học được chính là nghe theo sự quản thúc. Nếu
chuyện này cũng không làm được, vẫn làm theo ý mình như hôm nay, vậy
thì mời đi đi! Mặc dù Quân Mẫn Tâm ta vô dụng, nhưng thuộc hạ quyết
không thể không trung thành, không tuân theo sự quản lý của tướng sĩ!”

Quân Mẫn Tâm thật sự tức giận. Càng tức giận, thái độ càng bình tĩnh,

giọng nói cũng càng lạnh nhạt, nhưng không biết tại sao lại khiến người
khác có cảm giác lạnh cả sống lưng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.