CÔNG LÝ THẢO NGUYÊN - Trang 305

“Trông mặt tôi giống cớm lắm à?” cô khiêu khích hắn.
“Mặt cớm là thế nào hả?”
“Làm thế quái nào mà tôi biết được? Hỏi cái thằng điên kia kìa, hắn ta có

vẻ biết đấy. Có thể chính hắn là kẻ đã cặp kè quá gần với ả cớm đó!”

“Tại sao nó nói đã thấy cô em dưới đường hầm hả? Cô em đã ở đó à?”
“Mấy người điên hết cả rồi à? Anh muốn tôi làm cái quái gì dưới mấy

đường hầm? Mấy chỗ đó thối ình, và dưới đó chỉ toàn những kẻ khốn khổ.
Mà hắn ta rúc xuống dưới đó để làm gì thế: chích ma túy hay tự sướng?”

Trong giây lát ngắn ngủi, Oyun nghĩ đã xoay chuyển được tình thế sang

có lợi cho mình. Cô nhìn thấy nhiều khuôn mặt cười cợt chế giễu kẻ đã
đánh mình. Ngay cả gả thủ lĩnh, sau khi do dự, cũng nở một nụ cười.
Nhưng một giọng nói khác đã chấm dứt mọi hy vọng của cô.

“Galsan nói đúng, nó là cớm. Cả tao cũng đã thấy ả khi Xăm phóng hỏa

đốt nơi ẩn náu và căn hộ của nó. Ả điều tra cùng một tay cớm nữa, là bố
con nhóc của Adolf.”

“Anh nói vớ vẩn!” Gantulga cắt ngang. “Em cũng có mặt ở đó buổi tối

hôm xảy ra hỏa hoạn. Em sống ở đó, và em chưa bao giờ thấy cô nàng
này!”

“Chú mày đùa à? Tao cũng biết mày, tao đã từng thấy mày cùng lũ nhóc

ở khu đó. Mày nhớ chứ, tối đó mày còn xin tiền. Mày đã cố moi tiền của cô
ả này. Thậm chí mày còn quay lại thử nhiều lần, và cô ả còn đuổi cổ mày đi
nữa!”

“Không phải cô nàng này, em nhận ra ngay chứ!”
“Tao nói với mày chính là ả. Tao tin chắc, ả là cớm, anh em, chúng mày

có thể tin tao!”

“Con cớm chó đẻ!” một giọng nói gầm lên trong đêm tối.
Oyun lập tức cố nhỏm dậy để bỏ chạy, nhưng một cú đạp bằng ủng đã

nện trúng cằm cô. Cô ngã ngửa ra và gáy đập xuống đất. Nửa tỉnh nửa
choáng, miệng đầy máu, cô nhận ra chúng đang tóm lấy hai chân cô và lôi
cô vào vùng sáng của đống lửa. Cô cố gắng vùng vẫy chống trả nhưng một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.