COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 115

Bỏ ngoài tai những lời trêu chọc của Hàn Tú, Tiểu Thất cố nén cơn buồn

nôn, nheo mắt hỏi cô: “Không phải cô muốn đưa tôi đi kiếm tiền sao?”.

“Trước mặt tôi, anh muốn nói gì cũng được, nhưng có mặt người khác

thì anh phải nói là đi-làm-việc, đến-công-ty-làm-việc, nhớ chưa? Nói “đi
kiếm tiền” nghe chói tai lắm, không khéo người ta tưởng tôi là mụ Tú bà ép
gái nhà lành bán thân đấy!”. Hàn Tú nói một hồi rồi đi về phía thang máy.

Tiểu Thất hít một hơi thật sâu rồi theo cô vào trong.

“Tinh” một tiếng, cửa thang máy mở ra. Tiểu Thất bước ra ngoài. Thứ

đầu tiên đập vào mắt anh chính là khẩu hiệu bảo vệ môi trường dán trên bức
tường đối diện: “Đại chúng bảo khiết thanh tẩy”.

“Anh có thể hiểu “Đại chúng bảo khiết” nghĩa là mọi người nên làm

công việc vệ sinh thật tốt”. Hàn Tú vừa chỉ vào bốn chữ lớn ở câu khẩu hiệu
vừa giải thích cặn kẽ cho Tiểu Thất. Cô ngừng lại đôi chút, nói mỉa mai:
“Đường Trạch Tề, đúng ra tôi nên cảm ơn anh. Nếu hồi đó, anh không lăng
nhăng, phản bội tôi thì hôm nay đã không có “Đại chúng bảo khiết” rồi, có
lẽ giờ này, tôi đang ngồi ở một góc nào đó trong văn phòng, uống trà, đọc
báo, kéo lê một cuộc sống vô vị, héo mòn cũng nên”.

Tiểu Thất lại cau mày, tỏ vẻ khó hiểu.

Bắt gặp biểu hiện đó của anh, Hàn Tú đành lắc đầu bất lực. Não anh đã

bị tổn thương nặng, chưa thể nhớ ra các sự việc trong quá khứ thì cô nhắc
lại những chuyện này làm gì cơ chứ?

Cô cắn môi, nói tiếp: “Đừng có hỏi tôi “Lăng nhăng nghĩa là gì?” đấy!

Tôi không muốn giải thích đâu, có thời gian rảnh thì anh tự lên Baidu mà
tra! Đây là tờ rơi của công ty, anh xem qua đi!”.

Cô rút ra một tờ quảng cáo từ quầy lễ tân phía trước đưa cho Tiểu Thất,

đoạn chỉ vào tờ giấy rồi nói tiếp: “Hoạt động kinh doanh chủ yếu của công

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.