COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 188

“Hừ! Không biết nấu nướng đâu phải là tội gì tày trời! Phụ nữ không

biết nấu ăn đầy ra đó. Ngày nay, phụ nữ cũng có thể “đầu đội trời, chân đạp
đất”, còn đàn ông các anh phải khắc cốt ghi tâm câu nói “giỏi việc nước,
đảm việc nhà” đấy!”. Ít nhất là ở nhà cô, điều này vẫn đúng, người tề gia
nội trợ là bố chứ không phải là mẹ.

“Ồ, cái này tôi biết, không những thế, đàn ông còn phải biết nói chuyện

phiếm nữa.”

“Ái chà…Anh biết cả điều đó sao?”

“Điều này quan trọng lắm à?”. Khi còn ở trong phòng thí nghiệm, anh

đã có lần nghe thấy mọi người bảo thế, hôm nay, khi lên mạng, anh lại vô
tình đọc được, đúng là trùng hợp.

“May mà anh còn biết.”

Nấu xong, Tiểu Thất múc canh ra bát rồi bê đến bàn ăn. Hàn Tú hớn hở

mang hai món canh còn lại ra rồi xới một bát cơm đầy, vui vẻ ngồi ăn. Ngày
nào cũng như ngày nào, cô đều làm việc quần quật, mệt đến chết đi sống
lại, về được đến nhà là chẳng còn muốn làm gì chứ đừng nói đến việc nấu
nướng. Vậy nên hôm nay, khi trở về nhà, thấy cơm ngon canh ngọt đã bày
biện ngay trước mặt, Hàn Tú thực sự cảm động đến rơi nước mắt

Cô phải cảm ơn vị “thánh mẫu” Sam Sam mới được. nếu không có cô

bạn này thì Hàn Tú đã chẳng có được một người hữu dụng như Tiểu Thất.
Đồng ý thu nhận Tiểu Thất đúng là một quyết định vô cùng sáng suốt!

“Sao cô đang ăn mà môi cứ giật giật thế?”. Tiểu Thất hiếu kỳ hỏi.

“Phù..” Cô đang cảm động vì có cơm ăn, không được sao? “Anh không

thấy thức ăn rất nóng à? Thổi phù phù như vậy có thể làm thức ăn nguội đi
đôi chút mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.