COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 213

biết mục đích thực sự của những người phụ nữ kia là gì hay anh phải làm
việc vất vả ra sao, có tiền mới là nhất!

Tuy nhiên, mỗi lần nhìn thấy đơn đặt hàng phục vụ tại gia ghi khách

hàng là phụ nữ độc thân, còn chỉ đích danh anh đi làm việc, trái tim Hàn Tú
lại vô cùng đau đớn, khó chịu. Cô chẳng biết mình bị làm sao nữa, ngày qua
ngày sống trong những mâu thuẫn triền miên.

Điện thoại trên bàn làm việc bất ngờ đổ chuông.

Liếc qua màn hình hiển thị, cô thấy số điện thoại quen thuộc là Trần

Mạnh Lễ. Hàn Tú mau chóng lấy lại thần trí, hít một hơi thật sâu rồi nhấc
điện thoại lên: “Xin chào!”

Đầu dây bên kia truyền đến một tiếng than khẽ: “Ây da, anh đã gọi điện

thoại cho em không biết bao nhiêu lần mà em vẫn không nhớ số điện thoại
của anh sao?”

“Thì ra là Trần tổng, thật ngại quá! Hôm nay có nhiều người gọi đến tới

mức tôi ong hết cả đầu nên không chú ý lắm”. Hàn Tú vừa ôm đầu vừa trả
lời.

“Gọi anh là Mạnh Lễ thì em sẽ bị mất một miếng thịt à?”. Giọng Trần

Mạnh Lễ nghe hết sức ai oán.

Hàn Tú đột nhiên nghiêm giọng nói: “Tôi đã quen việc nào ra việc nấy

rồi. Khi nói chuyện riêng tư, tôi không ngại gọi tên của anh. Trần Mạnh Lễ,
Trần Mạnh Lễ, cái tên này nghe hay biết bao!”

Trần Mạnh Lễ khẽ cười: “Cảm ơn lời khen của em. Thực ra hôm nay,

anh tìm em không phải để bàn việc công mà vì việc tư. Anh muốn nói là
anh đợi em mời anh một bữa cơm gần hai tháng nay rồi. Tóc trên đầu cũng
sắp bạc trắng hết cả đấy!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.