COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 279

Đúng lúc ấy, cô nghe thấy tiếng mở cửa “lách cách”, vội chạy ngay ra

trước cửa.

Nhìn thấy Hàn Tú đang đứng trước cửa đợi anh về, đôi mắt ngập tràn sự

lo lắng, mọi mệt mỏi, phiền não trong lòng Tiểu Thất bỗng chốc tan biến
hết. Chỉ cần bước về nhà, chỉ cần nhìn thấy Hàn Tú, trái tim anh lại như
được ánh mặt trời rực rỡ sưởi ấm.

“Em vẫn chưa ngủ sao? Có một mình nên sợ hãi, không ngủ được à?”.

Anh đi vào nhà, đặt chìa khoá xuống bàn rồi bước đến gần cô.

Có rất nhiều, rất nhiều chuyện cần được giải đáp nhưng không hiểu sao

lúc này, chúng lại ứ nghẹn nơi cổ họng, cô chẳng thể thốt ra một từ nào.
Hàn Tú chỉ biết khẽ lắc đầu, mím chặt môi, nhìn anh bằng đôi mắt ngấn lệ.

Tiểu Thất lặng lẽ ôm cô vào lòng, hôn nhẹ lên tóc cô. Có thể ngày mai,

anh sẽ được gặp lại giáo sư Trương, người mà anh dày công tìm kiếm bấy
lâu nay, cũng là người bất chấp nguy hiểm để cứu mạng anh. Nhưng điều
đó có thể đồng nghĩa với việc những tháng ngày anh ở lại đây không còn
dài nữa, anh sắp phải rời xa Hàn Tú, có khi còn chẳng bao giờ cơ hội gặp
lại cô nữa. Nếu anh phải chết thì sao? Anh không nỡ rời xa cô một phút
giây nào. Vòng tay bất giác siết chặt hơn, anh muốm ôm chặt cô vào lòng
hơn nữa.

“Anh làm sao thế?”. Ở trong vòng tay ấm ấp của Tiểu Thất, con tim thấp

thỏm lo lắng của cô cuối cùng cũng đập bình thường trở lại.

Đúng vào khoảnh khắc Hàn Tú vừa dứt lời, anh đặt một nụ hôn cháy

bỏng lên môi cô. Bàn tay cô bất giác nắm chặt lấy cổ áo anh. Nụ hôn vừa
mãnh liệt vừa đắm say khiến đầu óc cô hỗn loạn, không thể suy nghĩ bất cứ
điều gì. Anh như muốn cướp đi tất cả không khí trong lòng ngực cô vậy, trái
tim cũng theo nụ hôn của anh mà loạn nhịp …

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.