COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 344

đầu ngón tay. Anh chỉ dám ôm cô ở những nơi không có người, nhưng mỗi
khi tình cảm đến hồi cao trào, Hàn Tú luôn ngăn anh lại, vì cô là một người
hay thẹn thùng. Vậy mà chỉ trong hai tháng ngắn ngủi, tên quái vật kia đã
có cô một cách trọn ven!

Hàn Tú còn yêu anh, thực sự vẫn còn yêu anh, nếu không thì kẻ đáng lẽ

không nên tồn tại trên thế gian kia sao có thể tiếp cận cô ấy được?

Đúng ra Hàn Tú phải thuộc về anh!

Điên cuồng như một con thú bị cướp mất miếng mồi, Đường Trạch Tề

gạt phăng hết mọi thứ trên bàn xuống đất, hét lớn: “Đừng nói những lời
nhảm nhí đó nữa! Cái gì mà ‘cơ quan viện trợ gen quốc tế’ chứ tôi thấy các
ông là tổ chức đen thì đúng hơn! Tổ chức của chính phủ sao có thể chịu bó
tay trước một người nhân bản chứ! Rốt cuộc các người có mục đích gì?”

Cổ tiện sinh tuy bị vạch trần chân tướng nhưng không hề tỏ ra tức giận,

ngược lại còn cười lớn: “Ha ha, ngài không tin thì tôi đành bó tay thôi.
Chúng tôi là ai đâu có quan trong, quan trọng hơn là ngài đang trong tình
trạng nguy hiểm. Một núi không thể có hai hổ, không sớm thì muộn, phải
có một kẻ biến mất vĩnh viễn. Nếu cậu ta đồng ý hợp tác với chúng tôi với
điều kiện làm ngài rời khỏi thế giới này, chúng tôi sẽ không do dự lâu đâu,
Đường tiên sinh ạ.”

“Ông muốn làm gì hả” anh tức giận quát lớn.

Tiếng quát của anh đã làm Amaya giật mình tỉnh giấc, cô bèn chạy sang

xem anh thế nào. Mặt mũi hùng hổ, anh sẵng giọng: “Cút ngay ra ngoài!”

Chưa bao giờ bị Đường Trạch Tề đối xử như thế, Amaya tức giận đóng

sập cửa lại.

Trong điện thoại, Cổ tiên sinh vẫn đang cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.