COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 350

"Xin lỗi, tôi muốn được yên tĩnh một mình!". Cô gật đầu rồi chỉ tay về

phía cửa ra vào, ngầm bảo anh hãy ra ngoài.

Anh quay người bước đi, nhưng khi tới cửa, anh không kiềm chế được

mà dừng lại, hít một hơi thật sâu rồi nói: "Hàn Tú, xin em hãy nhớ, tên anh
là 074! Em hiểu là "cô chết đi" hay là 074 cũng được, chỉ cần em biết rằng
anh chưa bao giờ lừa dối em."

Cô đứng quay lưng với anh, tay ôm chặt miệng, cố gắng kìm nén sự đau

khổ trong giây phút biệt li, nhưng rồi chẳng thể đứng vững nữa, cô đành
ngồi phịch xuống sàn nhà, những giọt lệ lăn dài trên má, sau cùng nấc lên
thành tiếng.

Tiểu Thất đóng cửa lại, đứng trước cửa phòng, lặng nghe tiếng khóc của

cô, đôi mày nhíu lại, đong đầy trong mắt là nỗi chua xót không thốt nên lời.
Anh không biết mình đã đứng chôn chân như thế trong bao lâu nữa, mãi
cho tới khi không còn nghe thấy tiếng khóc của cô, anh mới khẽ thở dài một
tiếng rồi bước đi.

Sam Sam đẩy cửa bước vào, thấy Hàn Tú nằm trên sàn, thổn thức từng

hồi liền bước lại gần, an ủi bạn: "Đừng khóc nữa! Chẳng qua chỉ là một
người đàn ông thôi mà!"

"Sam Sam, cậu biết không, đối với anh ta, mình mãi mãi chỉ là một thứ

dự phòng thôi, có cũng được, không có cũng chẳng sao, dù gì cũng còn bao
nhiêu cô gái không hề tệ ở bên anh ta mà". Hàn Tú khóc lóc thảm thiết.

"Cậu đừng như thế mà!" Sam Sam chẳng biết nên khuyên giải thế nào,

bởi vì với kẻ thất tình, người ngoài cuộc có nói gì cũng vô ích. Trước kia,
mỗi lần bị như vậy, cô lại kéo Hàn Tú đi uống rượu giải sầu. Cô đã yêu rồi
chia tay, chia tay rồi yêu không biết bao nhiêu lần, dù đau khổ đến thế nào
thì cuối cùng vẫn vượt qua được, thấy đó là chuyện bình thường. Thế nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.