CỨ LẠNH LÙNG ĐI RỒI ANH SẼ MẤT EM - Trang 220

Thiên Anh và Vy ra khỏi lớp, Thiên Anh cảm thấy buồn nhạt, hai người

bước song song trên hành lang của trường, họ theo đuổi những suy nghĩ
khác nhau

Gió từ bên ngoài sân thổi vào mang theo hương vị của những bông hoa

phượng đỏ như đang cháy rực, có j đó mát mát xuyên qua gáy tạo ra 1 cảm
giác mơn man dễ chịu

- Mày buồn lắm hả? - Vy lên tiếng trước sự im lặng của T.Anh

- Ừh - T.Anh trả lời thằng lừng suy nghĩ trong đầu của cô

- Thế có nghĩa là mày yêu anh K.Anh thật hả? - Vy chợt hứng lên và hỏi

T.Anh, bất giác T.Anh giật đứng người, như bị nói trúng tim đen, à đâu
trúng luôn rồi cần j như

- À...ko...ko có...

Thiên Anh e ngại đến lúng túng, cô ko dám nói ra vì cô rất sợ, sợ bị lừa

dối, sợ bị phản bội, sợ bị bỏ rơi như mối tình đầu của cô

- Có j phải giấu tao chứ. mày có coi tao là bạn thân ko đấy? Nếu mày

thật sự yêu anh ấy thì phải nói ra, phải sống đúng với bản thân chân thành
của mày chứ, mày ko sợ 1 ngày nào đó phải hối hận à?

Nghe Vy nói cũng có lí, nhưng anh có bạn gái rồi còn đâu???

- Anh có bạn gái rồi và lại...! - T.Anh buồn bã, cô bỏ lửng câu nói vì ko

biết là mình có nên nói với Vy về chuyện giữa Thiên Kỳ và K.Anh ko

- Lại gì? - Thiên Anh bỏ lửng câu như vậy khiến Vy tò mò lắm

Là bạn thân của Vy bao lâu nay, T.Anh cũng phải nói ra để Vy cũng biết,

bởi vì Vy cũng coi anh Kỳ là anh trai của mình và bấy lâu nay cô nàng lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.