Trước 1 hồ bơi rộng ngay cạnh khuôn viên phía sau biệt thự nhà Tử
Tuyết
- Bơi đi - Tuyết chêu
- Đi - Nam cười và định đẩy cô xuống hồ thật nhưng cô đã bỏ chạy
Thời tiết như thế này mà bơi để cóng người à? Hồ bơi nước nóng còn
lạnh huống chi là hồ bơi nước lạnh
Hai người như trẻ con dí nhau xung quanh hồ bơi? ( ngã phát thì đẹp \\ )
- Mệt - sau 1 hồi chạy cuối cùng cũng tìm được chỗ dừng chân là 1 cái
xích đu màu bạc
Cô ngồi xuống và Nam cũng ngồi xuống.
Tất cả trở lên yên tĩnh lạ thường, Nam trầm giọng
- Anh xin lỗi
Nghe thấy lời xin lỗi đó của anh, cô thấy hơi nhói lòng 1 tẹo nhưng cũng
bật cười thành tiếng
- Sao xin lỗi?
- Thời gian hiểu lầm em và nói những lời làm tổn thương em - Nam hối
hận về những việc mình đã làm. nhưng có ai trách anh đâu? ko phải anh
muốn mà.
- Thì vì em trước mà, giờ ko sao rồi, em ko muốn nhắc lại chuyện đó
nữa - cô cười nhưng bỗng nhiên cô ôm bụng gập người xuống
- Em sao vậy? - anh lo lắng đến giật mình