CỰ TINH CHI DANH KHÍ LÔ ĐỈNH - Trang 107

“Không, tôi chỉ là nhất thời rất hưng phấn, thấy hoa mắt, chờ tôixem kỹ

sẽ nói cho anh biết.” Lạc Khâu Bạch ngoài miệng cười, nhưng trong lòng
rất rõ ràng bốn kịch bản này cái nào mình cũng không thể chọn.

Kỳ Phong nghe đến đáp án tựa hồ vừa lòng, buông xuống ly cà phê,

đứng ở trước gương mặc áo khoác.

“Anh muốn đi làm?” Lạc Khâu Bạch đi đến bên cạnh y.

Kỳ Phong từ xoang mũi trong phát ra một cái thanh âm xem như ngầm

thừa nhận, mặc vào tây trang màu đen, bắt đầu bẻ cổ áo sơmi màu trắng
xuống để đeo cà vạt.

Lúc này Lạc Khâu Bạch từ phía sau đè lại tay y, cười nói, “Đừng lúc

nàocũng ăn mặc nghiêm túc như vậy, đen thuinhìn như Diêm vương ấy, anh
mới 28, cũng không phải 38.”

Nói xong hắn từ trong tay người hầu chọn một cái cà vạt màu xanh nhạt,

thuận tay khoát lên cổ Kỳ Phong, “Đổi cái này đi, màu xanh tôn lên khí
chất.”

Người hầu vừa định đưa tay ngăn cản hắn, lại bị ánh mắt Kỳ Phong ngăn

lại, đem lời muốn nói nuốt vào trong bụng, thiếu gia nhà mìnhkhi đi làm trừ
bỏ màu đen trắng không mặc bất cứ màu gìkhác.

Kỳ Phong sắc mặt trở nên có chút cổ quái, bất động, không hề chớp mắt

nhìn Lạc Khâu Bạch đeo cà vạt cho mình, cười tủm tỉm nói, “Anh xem,
hiện tại có vẻ trẻ hơn rồi.”

“Nhiều chuyện.” Kỳ Phong nói ngắn gọn hai chữ, cầm lấy túi da đi ra

cửa, nhưng không có đem cà vạt tháo xuống.

Lạc Khâu Bạch đã quen tính tình cổ quái trầm mặc ít lời của y, cười phất

tay với y.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.