thậm chí hiện tại đã bắt đầu hoài nghi lúc trước tìm tới em có phải quyết
định chính xác không.”
Anh ta giống như đã quên lúc trước tại sân bóng rổ sở tác sở vi, hoàn
toàn là một bộ dáng giải quyết việc chung, khẩu khí không lưu tình chút
nào, khi một đạo diễn nói như vậy, cơ hồ không có nửa điểm tình cảm.
Người chung quanh đều cho rằng Lạc Khâu Bạch sẽ sinh khí, kết quả
hắn không biến đổi sắc mặt, chỉ gật gật đầu nói, “Cho tôi mấy phút đồng
hồ, tôi sẽ mau chóng điều chỉnh lại.”
Thái độ nghiêm khắc của Hàn Chiêu lại làm Lạc Khâu Bạch ở trong lòng
thở phào một hơi, nếu anh ta còn giống một đêm kia mới thật là đại phiền
toái.
Hắn thực nhanh điều chỉnh tốt trạng thái, tự nói với mình nhanh chóng
quay cho nhanh, nhưng khi thật sự hôn, hắn lại một lần bị NG.
“Em rốt cuộc diễn những thứ gì? Em hiện tại phải là người phẫn nỗ khi
bị vạch trần bí mật, không phải ôn nhu chân thành đối đãi tình nhân!”
Lạc Khâu Bạch mím miệng không nói chuyện, nghĩ thầm nếu hắn không
xem người khác thành Kỳ Phong, làm sao có thể hôn xuống?
Hắn thừa nhận mình thất trách, làm một diễn viên mangcảm xúc chủ
quan vào công tác quả thực là không có trách nhiệm, nhưng thân thể hắn
khống chế không được.
Liên tục mấy lần, Lạc Khâu Bạch thủy chung không thể biểu lộ ra cảm
xúc mà Hàn Chiêu muốn, không phải nói tình cảm không đúng, nói đúng ra
là động tác cứng ngắc, cuối cùng nhân viên công tác bên cạnh nhịn không
được mở miệng, “Hàn đạo, không được thì để diễn viên khác đóng đi.”