CỰ TINH CHI DANH KHÍ LÔ ĐỈNH - Trang 1276

Ngoài cửa sổ rơi xuống mưa to, trong phòng tối đen lạnh như băng

không một tia nhiệt độ, một chén thuốc trên đầu giường đã sớm nguội,
nhưng không ai đến cho ông một tia ấm.

Lúc này cửa phòng “Phanh” một tiếng, vài vệ sĩ mở ra ngăn kéo muốn

cướp đi ảnh gia đình bên trong.

Ông liều mạng ngăn trở, nhưng họ không để ý tới ông, cướp đi ảnh chụp

đi ra ngoài, ông bước nhanh xuống lầu, nhìn tất cả mọi người vội vàng
chuyển nhà, chỉ có một mình ông bị ném tại chỗ.

Lúc này mấy người kia đều ngẩng đầu lên, cả con ông lẫn con dâu, tôn tử

tôn tức (cháu dâu), còn có chắt trai…

Bọn họ dùng ánh mắt lạnh như băng xa cách nhìn ông, trong ánh mắt tất

cả đều là thất vọng xuyên thấu, “Cái nhà này ai nguyện ý về, liền tính ông
chết, chúng con cũng sẽ không trở về!”

Nói xong câu đó, bọn họ xoay người bước đi, ông sợ hãi toàn thân phát

run, khu nhà cấp cao thật lớn giờ phút này tựa như một cái hầm lạnh như
băng, ông chạy lên ngăn trở, còn la to kêu vệ sĩ ngăn lại bọn họ, ông không
ngừng rống: Ta mới người đứng đầu một nhà, hết thảy đều là ta quyết định!

Nhưng không ai phản ứng ông, chắt trai mang tã lót hướng về phía ông

khóc rống lên, bọn họ không kiên nhẫn đẩy ra ông, mưa to cũng không
nguyện ý ở trong căn nhà nàydù chỉ một phút đồng hồ.

“Không cho đi! Chớ đi!”Ông xông lên muốn ngăn chặn đại môn, nhưng

thân thể vô pháp nhúc nhích, mắt mở trừng trừng nhìn người một nhà biến
mất, đại môn khép lại, ông lạnh run, cực kỳ bi thương rống, “Chớ đi…”

“Lão gia, lão gia?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.