“Em hối hận ?” Kỳ Phong nhìn hắn không nói lời nào, khóe miệng mím
chặt.
‘Lô đỉnh’ đáng giận, dùng y xong rồi muốn ném đi, quả thực là… Không
tuân thủ nữ tắc! Uổng công y một đêm vất vả cày cấy.
“…” Lạc Khâu Bạch không nói lời nào, bởi vì thật sự không biết nói cái
gì, hắn sợ chính mình chỉ cần hơi chút gật đầu, sẽ lập tức bị Kỳ Phong bóp
chết.
“Ngày hôm qua em thoải mái cào tôi bây giờ phía sau lưng tất cả đều là
thương tích, miệng vẫn luôn la hét, kẹp tôi chặtđến nỗi không rút ra được,
hiện tại trở mặt?”
Một câu nói làm Lạc Khâu Bạch mặt đỏ tai hồng, kỳ thật bản thân hắn
không nhớ rõ như thế nào mơ mơ hồ hồ cùng Kỳ Phong lăn sàng đan,
nhưng đầu không muốn thừa nhận, thân thể sẽ không gạt người, cái loại
khoái ý thơm ngọt này đến bây giờ nhớ tới vẫn làm cho da đầu hắn run lên.
“Anh câm miệng, đừng, đừng nói nữa…” Lạc Khâu Bạch ai thán một
tiếng, hận không thể đâm chết, dưới tình thế cấp bách nói không lựa từ,
“Tôi là gay, cùng nam nhân làm loại chuyện này đương nhiên sẽ có cảm
giác, cho nên anh là uống thuốc mới đứng lên, cũng cùng người khác
không có gì bất đồng.”
Hắn là không muốn che dấu sự thật, nhưng là lời của hắn ghé vào trong
lỗ tai của Kỳ Phong lại là một ý nghĩa khác, sắc mặt của y càng thêm âm
trầm.
Thê tử của ysáng ngày thứ hai sau đêm tân hôn, trên giường nóiy cùng
nam nhân khác giống nhau, căn bản là… Tìm đường chết!
Cùng hắn nhiều lời cũng không hữu dụng, thê tử của mình nhất định phải
do chính mình quản giáo, nếu không còn ra thể thống gì?